Người nhớ Đà Lạt chiều mộng mơ Đà Lạt ơi ghi mãi trong tôi hoài Những chiều rong chơi trên phố vắng Đà Lạt thơ ru hồn tôi ngất ngây.
Ngày ấy Đà Lạt chìm trong sương Cuộc tình ai dưới chân thác Prenn buồn Để rồi giận nhau xa nhau mãi Đà Lạt ơi thương mãi Đà Lạt ơi.
[ĐK: ] Chiều thông reo từng ngọn gió lạnh lùng Như ru hồn khúc hát lâm ly Từng đàn viễn khách đến thăm miền xứ lạnh Lắng nghe chuyện tình trên đồi thông Rồi từng giọng hát cất lên như than thở Giữa thành phố hơi sương giữa thành phố mộng mơ.
== DẠO NHẠC ==
Người nhớ Đà Lạt chiều mộng mơ Đà Lạt ơi ghi mãi trong tôi hoài Những chiều rong chơi trên phố vắng Đà Lạt thơ ru hồn tôi ngất ngây.
Ngày ấy Đà Lạt chìm trong sương Cuộc tình ai dưới chân thác Prenn buồn Để rồi giận nhau xa nhau mãi Đà Lạt ơi thương mãi Đà Lạt ơi.
[ĐK: ] Chiều thông reo từng ngọn gió lạnh lùng Như ru hồn khúc hát lâm ly Từng đàn viễn khách đến thăm miền xứ lạnh Lắng nghe chuyện tình trên đồi thông Rồi từng giọng hát cất lên như than thở Giữa thành phố hơi sương giữa thành phố mộng mơ.
== HẾT BÀI ==
1. Người nhớ Đà Lạt chiều mộng mơ
Đà Lạt ơi ghi mãi trong tôi hoài
Những chiều rong chơi trên phố vắng
Đà Lạt thơ ru hồn tôi ngất ngây.
2. Ngày ấy Đà Lạt chìm trong sương
Cuộc tình ai dưới chân thác Prenn buồn
Để rồi giận nhau xa nhau mãi
Đà Lạt ơi thương mãi Đà Lạt ơi.
[ĐK: ]
Chiều thông reo từng ngọn gió lạnh lùng
Như ru hồn khúc hát lâm ly
Từng đàn viễn khách đến thăm miền xứ lạnh
Lắng nghe chuyện tình trên đồi thông
Rồi từng giọng hát cất lên như than thở
Giữa thành phố hơi sương giữa thành phố mộng mơ.
Đà Lạt [Bm] ơi ghi mãi trong tôi [A] hoài
Những [F#m] chiều rong [Bm] chơi trên phố [D] vắng
Đà Lạt [Bm] thơ ru hồn tôi ngất [E7] ngây.
2. Ngày [A] ấy Đà Lạt chìm trong [C#m] sương
Cuộc tình [Bm] ai dưới chân thác Prenn [A] buồn
Để [F#m] rồi giận [Bm] nhau xa nhau [D] mãi
Đà Lạt [E7] ơi thương mãi Đà Lạt [A] ơi.
[ĐK: ]
Chiều [Am] thông reo từng ngọn gió lạnh [C] lùng
[F] Như ru hồn [Dm] khúc hát lâm [E7] ly
[Am] Từng đàn viễn [F] khách đến [C] thăm miền xứ [Dm] lạnh
Lắng [F] nghe chuyện tình trên đồi [E7] thông
Rồi từng giọng [Am] hát cất lên như than [Dm] thở
Giữa [G] thành phố hơi [C] sương giữa [E7] thành phố mộng [Am] mơ.