Tôi van xin người đừng yêu tôi làm gì Tôi van xin người tôi sợ lắm tình yêu Lỡ một lần tình trao tôi mặn đắng Bao ngọt ngào sao bỗng hóa chua cay.
Tôi van xin người thà ta như người lạ Vẫn hơn là nhân tình hóa người dưng Yêu thật nhiều giờ chia tay là hết Giữ được đâu lời hẹn ước bạc đầu.
[ĐK: ] Ai đã yêu chưa từng ôm mộng ước Về một mái tranh và hai quả tim vàng Nhưng nay chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi Cung vàng lầu son khiến tim người rời xa.
Ai đã yêu chưa từng mang dang dở Tim đã đổi thay ngàn câu hứa cũng vậy Níu giữ được gì người đành nỡ bước đi Sợ lắm người ơi mộng tình yêu.
Tôi van xin người đời tôi quen buồn rồi Tôi van xin người đừng cám dỗ đời tôi Lời ngọt môi sao đành mang gian dối? Sống riêng mình lòng chẳng khổ vì tình.
== DẠO NHẠC ==
Tôi van xin người đừng yêu tôi làm gì Tôi van xin người tôi sợ lắm tình yêu Lỡ một lần tình trao tôi mặn đắng Bao ngọt ngào sao bỗng hóa chua cay.
Tôi van xin người thà ta như người lạ Vẫn hơn là nhân tình hóa người dưng Yêu thật nhiều giờ chia tay là hết Giữ được đâu lời hẹn ước bạc đầu.
[ĐK: ] Ai đã yêu chưa từng ôm mộng ước Về một mái tranh và hai quả tim vàng Nhưng nay chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi Cung vàng lầu son khiến tim người rời xa.
Ai đã yêu chưa từng mang dang dở Tim đã đổi thay ngàn câu hứa cũng vậy Níu giữ được gì người đành nỡ bước đi Sợ lắm người ơi mộng tình yêu.
Tôi van xin người đời tôi quen buồn rồi Tôi van xin người đừng cám dỗ đời tôi Lời ngọt môi sao đành mang gian dối? Sống riêng mình lòng chẳng khổ vì tình.
== HẾT BÀI ==
1. Tôi van xin người đừng yêu tôi làm gì
Tôi van xin người tôi sợ lắm tình yêu
Lỡ một lần tình trao tôi mặn đắng
Bao ngọt ngào sao bỗng hóa chua cay.
2. Tôi van xin người thà ta như người lạ
Vẫn hơn là nhân tình hóa người dưng
Yêu thật nhiều giờ chia tay là hết
Giữ được đâu lời hẹn ước bạc đầu.
[ĐK: ]
Ai đã yêu chưa từng ôm mộng ước
Về một mái tranh và hai quả tim vàng
Nhưng nay chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi
Cung vàng lầu son khiến tim người rời xa.
Ai đã yêu chưa từng mang dang dở
Tim đã đổi thay ngàn câu hứa cũng vậy
Níu giữ được gì người đành nỡ bước đi
Sợ lắm người ơi mộng tình yêu.
3. Tôi van xin người đời tôi quen buồn rồi
Tôi van xin người đừng cám dỗ đời tôi
Lời ngọt môi sao đành mang gian dối?
Sống riêng mình lòng chẳng khổ vì tình.
Tôi van xin [F] người tôi [A7] sợ lắm tình [Dm] yêu
Lỡ một [Am] lần [G] tình trao tôi mặn [C] đắng
Bao ngọt [G] ngào sao bỗng hóa chua [E7] cay.
2. Tôi van xin [Am] người thà ta như người lạ
Vẫn hơn [F] là nhân [A7] tình hóa người [Dm] dưng
Yêu thật [Am] nhiều [G] giờ chia tay là [C] hết
Giữ được [Dm] đâu lời [E7] hẹn ước bạc [Am] đầu.
[ĐK: ]
[Am] Ai đã yêu chưa từng [C] ôm mộng [F] ước
[Am] Về một mái tranh và hai quả tim vàng
[C] Nhưng nay chỉ còn trong [G] dĩ vãng mà [C] thôi
Cung vàng lầu son khiến tim [E7] người rời xa.
[Am] Ai đã yêu chưa từng [C] mang dang [Am] dở
Tim đã đổi [Dm] thay ngàn [E7] câu hứa cũng [Am] vậy
[F] Níu giữ được [C] gì người [G] đành nỡ bước [C] đi
[Dm] Sợ lắm người [E7] ơi mộng tình [Am] yêu.
3. Tôi van xin [Am] người đời tôi quen buồn rồi
Tôi van xin [F] người đừng [A7] cám dỗ đời [Dm] tôi
Lời ngọt [Am] môi sao [G] đành mang gian [C] dối?
Sống riêng [G] mình lòng [E7] chẳng khổ vì [Am] tình.