Tạ từ đời người đi chốn nao Sóng quê hoa trỗi khúc chiêu hồn sầu Một đời tài hoa một thoáng qua Dốc cao đỉnh vắng ngóng trùng khơi xa
[ĐK: ] Khi yêu đương đầu đành nghìn năm nghe thương đau Và ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu Mộng Cầm về đây tình bạc trắng khăn hồng Lạc vùng thống khổ Hàn chết trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia lối vào ướt nhòe Biển trơ ghềnh đá đâu sáng trăng qua Ôi trăng ơi trăng trăng trốn nơi nao Có một lần nào trăng khóc tình đau.
Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu Kín bưng lòng đất phách tan hồn lạc Còn một người từ trong khổ đau Trái tim nhỏ máu đắng dòng thơ xưa.
* Ơi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
Lời theo nhạc tờ trước 75:
Tạ từ đời người đi chốn nao Xót xa nửa kiếp phế nhân ngậm sầu Để một người buồn hơn núi cao Lỡ duyên sầu kín mấy nghìn đêm thâu
[ĐK: ] Khi yêu đương đầu thành nghìn năm nghe thương đau Thì ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu Mộng Cầm về đây đời bạc trắng khăn hồng Quy Nhơn đất gầy Hàn ngất trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia mắt lệ ướt nhòe Biển xanh còn đó đâu lối hư vô Trăng ơi trăng ơi trăng chết phương nao Có phải nghẹn ngào trăng nhớ người xưa
Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu Kín sâu lòng đất phách tan hồn sầu Để một người từ trong xót đau Tủi duyên chợt thấy gió lùa tim sâu
* Ôi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
== DẠO NHẠC ==
Tạ từ đời người đi chốn nao Sóng quê hoa trỗi khúc chiêu hồn sầu Một đời tài hoa một thoáng qua Dốc cao đỉnh vắng ngóng trùng khơi xa
[ĐK: ] Khi yêu đương đầu đành nghìn năm nghe thương đau Và ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu Mộng Cầm về đây tình bạc trắng khăn hồng Lạc vùng thống khổ Hàn chết trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia lối vào ướt nhòe Biển trơ ghềnh đá đâu sáng trăng qua Ôi trăng ơi trăng trăng trốn nơi nao Có một lần nào trăng khóc tình đau.
Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu Kín bưng lòng đất phách tan hồn lạc Còn một người từ trong khổ đau Trái tim nhỏ máu đắng dòng thơ xưa.
* Ơi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
Lời theo nhạc tờ trước 75:
Tạ từ đời người đi chốn nao Xót xa nửa kiếp phế nhân ngậm sầu Để một người buồn hơn núi cao Lỡ duyên sầu kín mấy nghìn đêm thâu
[ĐK: ] Khi yêu đương đầu thành nghìn năm nghe thương đau Thì ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu Mộng Cầm về đây đời bạc trắng khăn hồng Quy Nhơn đất gầy Hàn ngất trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia mắt lệ ướt nhòe Biển xanh còn đó đâu lối hư vô Trăng ơi trăng ơi trăng chết phương nao Có phải nghẹn ngào trăng nhớ người xưa
Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu Kín sâu lòng đất phách tan hồn sầu Để một người từ trong xót đau Tủi duyên chợt thấy gió lùa tim sâu
* Ôi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
== HẾT BÀI ==
1. Tạ từ đời người đi chốn nao
Sóng quê hoa trỗi khúc chiêu hồn sầu
Một đời tài hoa một thoáng qua
Dốc cao đỉnh vắng ngóng trùng khơi xa
[ĐK: ]
Khi yêu đương đầu đành nghìn năm nghe thương đau
Và ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu
Mộng Cầm về đây tình bạc trắng khăn hồng
Lạc vùng thống khổ Hàn chết trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia lối vào ướt nhòe
Biển trơ ghềnh đá đâu sáng trăng qua
Ôi trăng ơi trăng trăng trốn nơi nao
Có một lần nào trăng khóc tình đau.
2. Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu
Kín bưng lòng đất phách tan hồn lạc
Còn một người từ trong khổ đau
Trái tim nhỏ máu đắng dòng thơ xưa.
* Ơi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết
Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
Lời theo nhạc tờ trước 75:
1. Tạ từ đời người đi chốn nao
Xót xa nửa kiếp phế nhân ngậm sầu
Để một người buồn hơn núi cao
Lỡ duyên sầu kín mấy nghìn đêm thâu
[ĐK: ]
Khi yêu đương đầu thành nghìn năm nghe thương đau
Thì ngày cưới chỉ để lịm đời cô dâu
Mộng Cầm về đây đời bạc trắng khăn hồng
Quy Nhơn đất gầy Hàn ngất trong vũng trăng
Lầu cũ còn kia mắt lệ ướt nhòe
Biển xanh còn đó đâu lối hư vô
Trăng ơi trăng ơi trăng chết phương nao
Có phải nghẹn ngào trăng nhớ người xưa
2. Mộng Cầm đây Hàn Mặc Tử đâu
Kín sâu lòng đất phách tan hồn sầu
Để một người từ trong xót đau
Tủi duyên chợt thấy gió lùa tim sâu
* Ôi trời ơi Phan Thiết Phan Thiết
Mi là nơi ta sầu mộng ngất ngư
Sóng [Gm] quê hoa [Am] trỗi khúc chiêu hồn [Dm] sầu
[Am] Một đời [Dm] tài hoa một thoáng [F] qua [Dm]
Dốc [Gm] cao đỉnh [Am] vắng ngóng trùng khơi [Dm] xa
[ĐK: ]
Khi yêu đương [C] đầu đành nghìn [F] năm nghe thương đau
[Am] Và ngày cưới [Bb] chỉ để [Dm] lịm đời cô [Gm] dâu [C]
Mộng Cầm về [Am] đây tình bạc trắng khăn [Dm] hồng
Lạc vùng thống [C] khổ Hàn chết trong vũng [F] trăng [A7]
Lầu cũ còn [Am] kia lối vào ướt [Dm] nhòe
Biển trơ ghềnh [Bb] đá đâu sáng trăng [Am] qua
Ôi trăng ơi [Gm] trăng trăng [Dm] trốn nơi [F] nao [Dm]
Có một lần [Am] nào trăng [A7] khóc tình [Dm] đau.
2. [Am] Mộng Cầm [Dm] đây Hàn Mặc Tử [F] đâu [Dm]
Kín [Gm] bưng lòng [Am] đất phách tan hồn [Dm] lạc
[Am] Còn một [Dm] người từ trong khổ [F] đau [Dm]
Trái [Gm] tim nhỏ [Am] máu đắng dòng thơ [Dm] xưa.
* [Gm] Ơi trời ơi Phan Thiết Phan [Bb] Thiết
Mi là [A7] nơi ta sầu mộng ngất [Dm] ngư
----------------
Lời theo nhạc tờ trước 75:
1. [Am] Tạ từ [Dm] đời người đi chốn [F] nao [Dm]
Xót [Gm] xa nửa [Am] kiếp phế nhân ngậm [Dm] sầu
[Am] Để một [Dm] người buồn hơn núi [F] cao [Dm]
Lỡ [Gm] duyên sầu [Am] kín mấy nghìn đêm [Dm] thâu
[ĐK: ]
Khi yêu [C] đương đầu thành nghìn [F] năm nghe thương đau
[Am] Thì ngày cưới [Bb] chỉ để [Dm] lịm đời cô [Gm] dâu [C]
Mộng Cầm về [Am] đây đời bạc trắng khăn [Dm] hồng
Quy Nhơn đất [C] gầy Hàn ngất trong vũng [F] trăng [A7]
Lầu cũ còn [Am] kia mắt lệ ướt [Dm] nhòe
Biển xanh còn [Bb] đó đâu lối hư [Am] vô
Trăng ơi trăng [Gm] ơi trăng [Dm] chết phương [F] nao [Dm]
Có phải nghẹn [Am] ngào trăng [A7] nhớ người [Dm] xưa
2. [Am] Mộng Cầm [Dm] đây Hàn Mặc Tử [F] đâu [Dm]
Kín [Gm] sâu lòng [Am] đất phách tan hồn [Dm] sầu
[Am] Để một [Dm] người từ trong xót [F] đau [Dm]
Tủi [Gm] duyên chợt [Am] thấy gió lùa tim [Dm] sâu
* [Gm] Ôi trời ơi Phan Thiết Phan [Bb] Thiết
Mi là [A7] nơi ta sầu mộng ngất [Dm] ngư