Lạ

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Blues || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Phạm Đình Thái Ngân: D

Phố thênh thang, lạc lõng giữa dòng người Cố quên những ngón tay đan vào nhau Phố dài rộng quá phố quên đôi ta rồi Phố quên những chiều đón đưa hẹn hò

Và rồi những bước chân không còn nơi đây Phố chênh vênh như anh với em Giữa yêu thương mang tên ký ức Đã có những chiều phố chờ ta qua Phố hẹn mùa yêu ở cuối con đường Giờ đường hai ngã người thương thành lạ

Lạ từng con phố, lạ từng quán quen xưa Lạ giờ anh với em gặp nhau đấy bước qua rất vội Chẳng còn tìm ấm môi nhau, khi giá rét gió đông đã về Tình yêu còn lại từ phía anh, chưa bao giờ phai phôi Phải tự mình vỗ về thôi, tình yêu ấy đã xa mất rồi Hạnh phúc giờ rất lớn lao, anh quá bé nhỏ để cất giữ

Quên anh em quên một người yêu em Còn quên em, anh như quên cả cuộc đời

== DẠO NHẠC ==

Phố thênh thang, lạc lõng giữa dòng người Cố quên những ngón tay đan vào nhau Phố dài rộng quá phố quên đôi ta rồi Phố quên những chiều đón đưa hẹn hò

Và rồi những bước chân không còn nơi đây Phố chênh vênh như anh với em Giữa yêu thương mang tên ký ức Đã có những chiều phố chờ ta qua Phố hẹn mùa yêu ở cuối con đường Giờ đường hai ngã người thương thành lạ

Lạ từng con phố, lạ từng quán quen xưa Lạ giờ anh với em gặp nhau đấy bước qua rất vội Chẳng còn tìm ấm môi nhau, khi giá rét gió đông đã về Tình yêu còn lại từ phía anh, chưa bao giờ phai phôi Phải tự mình vỗ về thôi, tình yêu ấy đã xa mất rồi Hạnh phúc giờ rất lớn lao, anh quá bé nhỏ để cất giữ

Quên anh em quên một người yêu em Còn quên em, anh như quên cả cuộc đời

== HẾT BÀI ==

Phố thênh thang, lạc lõng giữa dòng người
Cố quên những ngón tay đan vào nhau
Phố dài rộng quá phố quên đôi ta rồi
Phố quên những chiều đón đưa hẹn hò

Và rồi những bước chân không còn nơi đây
Phố chênh vênh như anh với em
Giữa yêu thương mang tên ký ức
Đã có những chiều phố chờ ta qua
Phố hẹn mùa yêu ở cuối con đường
Giờ đường hai ngã người thương thành lạ

Lạ từng con phố, lạ từng quán quen xưa
Lạ giờ anh với em gặp nhau đấy bước qua rất vội
Chẳng còn tìm ấm môi nhau, khi giá rét gió đông đã về
Tình yêu còn lại từ phía anh, chưa bao giờ phai phôi
Phải tự mình vỗ về thôi, tình yêu ấy đã xa mất rồi
Hạnh phúc giờ rất lớn lao, anh quá bé nhỏ để cất giữ

Quên anh em quên một người yêu em
Còn quên em, anh như quên cả cuộc đời

Lạ [Dm] tôi lạ một chỗ [G] người
Lạ nhân gian [Am] lạ, giọt tươi máu [Dm] đào
Lạ [G] tôi mưa ướt lời chào
Câu kinh chợt [Am] rụng, hạt trào lệ [D] mưa
Lạ [G] tôi lạ một kiếp thừa
Lạ dưng không [Am] lạ, buồn trưa khóc [D] chiều.

Lạ [Dm] tôi lạ cả dáng [G] Kiều
Lạ liêu xiêu [Em] lạ một tiêu khúc [Dm] thiền
Lạ [G] tôi rung cánh muộn phiền
Chim bay về [Am] cội, chết triền đồi [D] xa
Lạ [G] tôi lỡ một chuyến [D] đò
Nước mây nhà [A7] trọ, nhạt nhòa nguồn [D] xưa.

Lạ [D] tôi áo rách buồn [G] đưa
Vái tay tám [A7] hướng người chưa muốn [D] về
Lạ tôi trong những ngã [G] mê
Sát na một [A7] khắc đã về thiên [D] thu.

Lạ [D] tôi sương trắng rừng [G] thu
Để tôi lạc [A7] bước trong tù mù [D] tôi
Chiều hun hút dáng mồ côi
Nỗi đau hiển [A7] hiện máu nhồi câu [D] ru.

Lạ [Dm] đêm ngày vẫn sa [G] mù
Lạ vầng nhật [A7] nguyệt ngồi thu bóng [Dm] mình
Lạ [G] tôi xanh nỗi muộn phiền
Riêng tôi một [A7] cõi mây bềnh bồng [D] trôi
Lạ [G] tôi lạ một chỗ ngồi
Lạ mênh mông [A7] lạ, buồn ơi kiếp [Dm] người.