Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì, Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi, Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài ôm kỷ niệm, Buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không?...
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình, Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm, Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược, Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi...
[ĐK: ] Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi, Em chợt biết rằng tội em nghèo rớt trái mồng tơi, Mà trèo cao vướng sợi tình rồi, Nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi...
Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về, Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay, Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn, Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi...
== DẠO NHẠC ==
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình, Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm, Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược, Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi...
[ĐK: ] Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi, Em chợt biết rằng tội em nghèo rớt trái mồng tơi, Mà trèo cao vướng sợi tình rồi, Nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi...
Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về, Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay, Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn, Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi...
* Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn, Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi......
== HẾT BÀI ==
Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì,
Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi,
Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài ôm kỷ niệm,
Buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không?...
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình,
Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm,
Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược,
Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi...
[ĐK: ]
Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi,
Em chợt biết rằng tội em nghèo rớt trái mồng tơi,
Mà trèo cao vướng sợi tình rồi,
Nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi...
Em mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về,
Em mang tội yêu anh khi đời em trắng bàn tay,
Nay anh bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn,
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi...
Sao anh bỏ ra [G] đi em nào có lỗi lầm [C] chi
Sao anh bỏ ra [E7] đi để em thương nhớ [Am] hoài
Ôm kỷ niệm buồn [Dm] lên mấy nẻo hẹn [Am] hò anh biết [E] không.
2. Sương khuya lạnh đôi [Am] vai đi về thui thủi một [Dm] mình
Ưu tư nặng con [G] tim em buồn thao thức cả [C] đêm
Sao anh bỏ ra [E7] đi bỏ quên em giữa [Am] dòng đời xuôi ngược
Giờ [Dm] đây đã mất nhau [E] rồi tình mồ [Am] côi.
[ĐK: ]
Trong bơ [C] vơ trong nỗi đau [F] vùi
Em [A] chợt biết [D] rằng tội em [Am] nghèo rớt trái mồng [E] tơi
Mà trèo cao vướng sợi tình [Am] rồi
Nên té giữa [Dm] đời ôm trái [E7] sầu buồn đơn [Am] côi.
3. Em mang tội si [Am] mê nên đường yêu lạc nẻo [Dm] về
Em mang tội yêu [G] anh khi đời em trắng bàn [C] tay
Nay anh bỏ ra [G] đi đèn đêm hiu hắt [Am] sầu ngơ ngẩn buồn
Buồn [Dm] lên mấy nẻo đường [E] tình buồn nào [Am] nguôi.