Thôi em về ngày buồn như lá Thôi em về chiều mù lê thê Thôi em về ngày mộng sơn khê Ừ thôi em về
Mây bỏ trời và em xa tôi Trăng bỏ chiều ngày sâu riêng chiếc Tôi với người không cùng niềm riêng không cùng niềm riêng
Ngóng đêm chưa thấy sao trời Và đêm tan tìm hoài nẻo đường Không còn em ai làm thành vui Hoang phế mà thôi Người xa tôi quanh đây muộn phiền Tôi vắng người ngày dài như đêm.
== DẠO NHẠC ==
Thôi em về ngày buồn như lá Thôi em về chiều mù lê thê Thôi em về ngày mộng sơn khê Ừ thôi em về
Mây bỏ trời và em xa tôi Trăng bỏ chiều ngày sâu riêng chiếc Tôi với người không cùng niềm riêng không cùng niềm riêng
Ngóng đêm chưa thấy sao trời Và đêm tan tìm hoài nẻo đường Không còn em ai làm thành vui Hoang phế mà thôi Người xa tôi quanh đây muộn phiền Tôi vắng người ngày dài như đêm.
== HẾT BÀI ==
Thôi em về ngày buồn như lá
Thôi em về chiều mù lê thê
Thôi em về ngày mộng sơn khê
Ừ thôi em về
Mây bỏ trời và em xa tôi
Trăng bỏ chiều ngày sâu riêng chiếc
Tôi với người không cùng niềm riêng không cùng niềm riêng
Ngóng đêm chưa thấy sao trời
Và đêm tan tìm hoài nẻo đường
Không còn em ai làm thành vui
Hoang phế mà thôi
Người xa tôi quanh đây muộn phiền
Tôi vắng người ngày dài như đêm.
Thôi em [Bm] về chiều mù lê [Am] thê
Thôi em [C] về ngày mộng sơn [Cm] khê
Ừ thôi em [G] về [D]
Mây bỏ [G] trời và em xa [Em] tôi
Trăng bỏ [G] chiều ngày sâu riêng [Am] chiếc
Tôi với [C] người không cùng niềm [D] riêng không cùng niềm riêng
Ngóng [F#m] đêm chưa thấy sao [G] trời
Và đêm [E] tan tìm hoài nẻo [A] đường
Không còn em ai làm thành [D] vui
Hoang [Bm] phế mà [Em] thôi
Người xa [B] tôi quanh đây muộn [E] phiền
Tôi vắng [D] người ngày dài như [G] đêm.