Dẫu biết dĩ vãng sẽ theo mây bay về trời Tình yêu ấy sẽ đến lúc như con sông khô cạn dòng Cho mắt ai không còn ướt mi, tiếng nói yêu thương anh vẫn còn vương mang đâu đây kiếp mây trôi anh mang theo
Nhớ đến dĩ vãng như con sông trôi nhẹ nhàng Tình yêu ấy sẽ suốt kiếp như mây trôi trôi bềnh bồng Theo gió bây ôi tình đó như cơn mơ cho tim anh Đã thầm mang bao yêu thương mãi bên nhau ngày tàn rồi
[ĐK: ] Đến phút cuối ấy anh đâu hay lòng bàng hoàng Vì em đã nỡ cất bước để anh cô đơn đêm khuya Người yêu hỡi có nhớ lúc đã trao anh câu yêu thương Đối gian chi anh em ơi anh lạc loài một đời rồi
Biết đã mất hết câu yêu thương xin bùi ngùi Niềm đau ấy sẽ khuất lấp như men say chôn chặt lòng Cho hạnh phúc em bay cao chốn yêu thương anh còn gì Bao ngày qua anh mong em nhớ em nhiều đêm tan hoang
== DẠO NHẠC ==
Dẫu biết dĩ vãng sẽ theo mây bay về trời Tình yêu ấy sẽ đến lúc như con sông khô cạn dòng Cho mắt ai không còn ướt mi, tiếng nói yêu thương anh vẫn còn vương mang đâu đây kiếp mây trôi anh mang theo
Nhớ đến dĩ vãng như con sông trôi nhẹ nhàng Tình yêu ấy sẽ suốt kiếp như mây trôi trôi bềnh bồng Theo gió bây ôi tình đó như cơn mơ cho tim anh Đã thầm mang bao yêu thương mãi bên nhau ngày tàn rồi
[ĐK: ] Đến phút cuối ấy anh đâu hay lòng bàng hoàng Vì em đã nỡ cất bước để anh cô đơn đêm khuya Người yêu hỡi có nhớ lúc đã trao anh câu yêu thương Đối gian chi anh em ơi anh lạc loài một đời rồi
Biết đã mất hết câu yêu thương xin bùi ngùi Niềm đau ấy sẽ khuất lấp như men say chôn chặt lòng Cho hạnh phúc em bay cao chốn yêu thương anh còn gì Bao ngày qua anh mong em nhớ em nhiều đêm tan hoang
== HẾT BÀI ==
1. Dẫu biết dĩ vãng sẽ theo mây bay về trời
Tình yêu ấy sẽ đến lúc như con sông khô cạn dòng
Cho mắt ai không còn ướt mi, tiếng nói yêu thương anh
vẫn còn vương mang đâu đây kiếp mây trôi anh mang theo
2. Nhớ đến dĩ vãng như con sông trôi nhẹ nhàng
Tình yêu ấy sẽ suốt kiếp như mây trôi trôi bềnh bồng
Theo gió bây ôi tình đó như cơn mơ cho tim anh
Đã thầm mang bao yêu thương mãi bên nhau ngày tàn rồi
[ĐK: ] Đến phút cuối ấy anh đâu hay lòng bàng hoàng
Vì em đã nỡ cất bước để anh cô đơn đêm khuya
Người yêu hỡi có nhớ lúc đã trao anh câu yêu thương
Đối gian chi anh em ơi anh lạc loài một đời rồi
3. Biết đã mất hết câu yêu thương xin bùi ngùi
Niềm đau ấy sẽ khuất lấp như men say chôn chặt lòng
Cho hạnh phúc em bay cao chốn yêu thương anh còn gì
Bao ngày qua anh mong em nhớ em nhiều đêm tan hoang
Rồi màu [D] hoa tàn úa âm [A] thầm
Và bên [Em] sông tan rồi giấc [Bm] mộng
Khe sâu [G] nào vọng [A7] tiếng hoang [D] mang.
Có lần [D] qua bụi bờ đứng [Em] dậy
Nước mắt [A] vàng đợi ứ thành [G] hàng
Trời đang [Em] xanh trời dần phai [D] sắc
Đàn chim [Bm] bạch hót lời bi [D] ai.
[ĐK: ]
Này quả [G] tim từng nhịp hối [D] hận
Tôi lận [G] đận và em lầm [D] lỡ
Giờ nơi [C] đâu những niềm hy [Bm] vọng
Những đêm [A7] dài vội chôn đời nhau.
2. Có lần [D] tôi nghe da thịt [F#m] đau
Vì nụ [D] hoa rực rỡ phai [A] màu
Hàng cây [Em] ghi trong chiều buồn [Bm] gọi
Như bến [G] đò đợi [A7] gót chân [D] em.
Có lần [D] kia bùi ngùi tiễn [Em] biệt
Người đưa [A] người lệ ướt lung [G] linh
Giọt sương [Em] quen làm mềm chăn [D] gối
Giọt sương [Bm] nào ướt nụ hôn [D] tôi.