ĐK 1: Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá Thà như giọt mưa khô trên tượng đá Thà như mưa gió đến ôm tượng đá Có còn hơn không, có còn hơn không? Có còn hơn không, có còn hơn không?
Người từ trăm năm về ngang sông rộng Người từ trăm năm về ngang sông rộng Ta ngoắc mòn tay, ta ngoắc mòn tay Chỉ thấy sông lồng lộng, chỉ thấy sông chập chùng
Người từ trăm năm về khơi tình động Người từ trăm năm về khơi tình động Ta chạy vòng vòng ta chạy mòn chân Nào có hay đời cạn, nào có hay cạn đời.
Người từ trăm năm về như dao nhọn Người từ trăm năm về như dao nhọn Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa chẩy đầm.
Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm Ta chạy mù đời, ta chạy tàn hơi Qụy té trên đường rồi, sợi tóc vướng chân người.
Người từ trăm năm về ngang Trường Luật Người từ trăm năm về ngang Trường Luật Ta hỏng Tú Tài, ta hụt tình yêu Thi hỏng mất rồi, ta đợi ngày đi Ðau lòng ta muốn khóc, đau lòng ta muốn khóc
ĐK 2: Thà là giọt mưa vỡ trên mặt em Thà là giọt mưa khô trên mặt Duyên Ðể ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến Những giọt run run, ướt ngọn lông măng Những giọt run run, ướt ngọn lông măng
* Khiến người trăm năm đau khổ ăn năn Khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên
== DẠO NHẠC ==
ĐK 1: Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá Thà như giọt mưa khô trên tượng đá Thà như mưa gió đến ôm tượng đá Có còn hơn không, có còn hơn không? Có còn hơn không, có còn hơn không?
Người từ trăm năm về ngang sông rộng Người từ trăm năm về ngang sông rộng Ta ngoắc mòn tay, ta ngoắc mòn tay Chỉ thấy sông lồng lộng, chỉ thấy sông chập chùng
Người từ trăm năm về khơi tình động Người từ trăm năm về khơi tình động Ta chạy vòng vòng ta chạy mòn chân Nào có hay đời cạn, nào có hay cạn đời.
Người từ trăm năm về như dao nhọn Người từ trăm năm về như dao nhọn Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa chẩy đầm.
Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm Ta chạy mù đời, ta chạy tàn hơi Qụy té trên đường rồi, sợi tóc vướng chân người.
Người từ trăm năm về ngang Trường Luật Người từ trăm năm về ngang Trường Luật Ta hỏng Tú Tài, ta hụt tình yêu Thi hỏng mất rồi, ta đợi ngày đi Ðau lòng ta muốn khóc, đau lòng ta muốn khóc
ĐK 2: Thà là giọt mưa vỡ trên mặt em Thà là giọt mưa khô trên mặt Duyên Ðể ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến Những giọt run run, ướt ngọn lông măng Những giọt run run, ướt ngọn lông măng
* Khiến người trăm năm đau khổ ăn năn Khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên
== HẾT BÀI ==
ĐK 1: Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá
Thà như giọt mưa khô trên tượng đá
Thà như mưa gió đến ôm tượng đá
Có còn hơn không, có còn hơn không?
Có còn hơn không, có còn hơn không?
1. Người từ trăm năm về ngang sông rộng
Người từ trăm năm về ngang sông rộng
Ta ngoắc mòn tay, ta ngoắc mòn tay
Chỉ thấy sông lồng lộng, chỉ thấy sông chập chùng
2. Người từ trăm năm về khơi tình động
Người từ trăm năm về khơi tình động
Ta chạy vòng vòng ta chạy mòn chân
Nào có hay đời cạn, nào có hay cạn đời.
3. Người từ trăm năm về như dao nhọn
Người từ trăm năm về như dao nhọn
Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm
Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa chẩy đầm.
4. Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm
Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm
Ta chạy mù đời, ta chạy tàn hơi
Qụy té trên đường rồi, sợi tóc vướng chân người.
5. Người từ trăm năm về ngang Trường Luật
Người từ trăm năm về ngang Trường Luật
Ta hỏng Tú Tài, ta hụt tình yêu
Thi hỏng mất rồi, ta đợi ngày đi
Ðau lòng ta muốn khóc, đau lòng ta muốn khóc
ĐK 2: Thà là giọt mưa vỡ trên mặt em
Thà là giọt mưa khô trên mặt Duyên
Ðể ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến
Những giọt run run, ướt ngọn lông măng
Những giọt run run, ướt ngọn lông măng
* Khiến người trăm năm đau khổ ăn năn
Khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên
Thà như giọt [G] mưa khô trên tượng đá
Thà như mưa [F] gió đến ôm tượng đá
Có còn hơn [E7] không, có còn hơn [Am] không?
Có còn hơn [E7] không, có còn hơn [Am] không?
1. Người từ trăm [C] năm về ngang sông [G7] rộng
Người từ trăm năm về ngang sông [C] rộng
Ta ngoắc mòn [G7] tay, ta ngoắc mòn [C] tay
Chỉ thấy sông lồng [G7] lộng, chỉ thấy sông chập [C] chùng
2. Người từ trăm [C] năm về khơi tình [G7] động
Người từ trăm năm về khơi tình [C] động
Ta chạy vòng [G7] vòng ta chạy mòn [C] chân
Nào có hay đời [G7] cạn, nào có hay cạn [C] đời.
3. Người từ trăm [C] năm về như dao [G7] nhọn
Người từ trăm năm về như dao [C] nhọn
Dao vết ngọt [G7] đâm, ta chết trầm [C] ngâm
Dòng máu chưa kịp [G7] tràn, dòng máu chưa chẩy [C] đầm.
4. Người từ trăm [C] năm về phai tóc [G7] nhuộm
Người từ trăm năm về phai tóc [C] nhuộm
Ta chạy mù [G7] đời, ta chạy tàn [C] hơi
Qụy té trên đường [G7] rồi, sợi tóc vướng chân [C] người.
5. Người từ trăm năm về ngang Trường [D7] Luật
Người từ trăm năm về ngang Trường [G] Luật
Ta hỏng Tú [D7] Tài, ta hụt tình [G] yêu
Thi hỏng mất [D7] rồi, ta đợi ngày [G] đi
Ðau lòng ta muốn [D7] khóc, đau lòng ta muốn [G] khóc
ĐK 2: Thà là giọt [Am] mưa vỡ trên mặt em
Thà là giọt [G] mưa khô trên mặt Duyên
Ðể ta nghe [F] thoáng tiếng mưa vội đến
Những giọt run [E7] run, ướt ngọn lông [Am] măng
Những giọt run [E7] run, ướt ngọn lông [Am] măng
* Khiến người trăm [Dm6] năm [E7] đau khổ ăn [Am] năn
Khiến người tên [Dm6] Duyên [E7] đau khổ muôn [Am] niên