30 Tuổi Đời

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • La Quỳnh: Cm

Tôi biết thân tôi nghèo nên đời tôi đâu dám yêu Tôi biết tôi không tiền thì nào dám nói yêu ai Nghèo tiền nghèo bạc nên chữ tình tôi cũng long đong Vậy nên ai muốn yêu một người nghèo như tôi.

Tôi biết phận làm thuê nên đời tôi đâu dám mơ Tôi biết không sự nghiệp thì nào dám nói tương lai Tiền lương không đủ sống qua ngày thì lo ai Vậy nên ai dám gửi thân phận mình cho tôi.

[ĐK: ] Thân trai ba mươi tuổi đời Hai bàn tay trắng nói lên được gì Nhà nghèo tựa vách tranh xiêu Bôn ba kiếm sống qua ngày người ơi.

Thôi trách chi mình nghèo vì đời đâu ai giống ai Thôi cố sống qua ngày kiếp người rồi cũng qua nhanh Người ta giàu có nên thứ gì người ta cũng có Còn tôi nghèo khó nên đứng nhìn đời vậy thôi.

== DẠO NHẠC ==

Tôi biết thân tôi nghèo nên đời tôi đâu dám yêu Tôi biết tôi không tiền thì nào dám nói yêu ai Nghèo tiền nghèo bạc nên chữ tình tôi cũng long đong Vậy nên ai muốn yêu một người nghèo như tôi.

Tôi biết phận làm thuê nên đời tôi đâu dám mơ Tôi biết không sự nghiệp thì nào dám nói tương lai Tiền lương không đủ sống qua ngày thì lo ai Vậy nên ai dám gửi thân phận mình cho tôi.

[ĐK: ] Thân trai ba mươi tuổi đời Hai bàn tay trắng nói lên được gì Nhà nghèo tựa vách tranh xiêu Bôn ba kiếm sống qua ngày người ơi.

Thôi trách chi mình nghèo vì đời đâu ai giống ai Thôi cố sống qua ngày kiếp người rồi cũng qua nhanh Người ta giàu có nên thứ gì người ta cũng có Còn tôi nghèo khó nên đứng nhìn đời vậy thôi.

== HẾT BÀI ==

1. Tôi biết thân tôi nghèo nên đời tôi đâu dám yêu
Tôi biết tôi không tiền thì nào dám nói yêu ai
Nghèo tiền nghèo bạc nên chữ tình tôi cũng long đong
Vậy nên ai muốn yêu một người nghèo như tôi.

2. Tôi biết phận làm thuê nên đời tôi đâu dám mơ
Tôi biết không sự nghiệp thì nào dám nói tương lai
Tiền lương không đủ sống qua ngày thì lo ai
Vậy nên ai dám gửi thân phận mình cho tôi.

[ĐK: ] 
Thân trai ba mươi tuổi đời
Hai bàn tay trắng nói lên được gì
Nhà nghèo tựa vách tranh xiêu
Bôn ba kiếm sống qua ngày người ơi.

3. Thôi trách chi mình nghèo vì đời đâu ai giống ai
Thôi cố sống qua ngày kiếp người rồi cũng qua nhanh
Người ta giàu có nên thứ gì người ta cũng có
Còn tôi nghèo khó nên đứng nhìn đời vậy thôi.

1. Tôi biết thân tôi [Am] nghèo nên đời tôi đâu dám [C] yêu
Tôi biết tôi không [Am] tiền thì nào dám nói yêu [Dm] ai
Nghèo tiền nghèo [G] bạc nên chữ tình tôi cũng long [C] đong
Vậy nên ai [E7] muốn yêu một người nghèo như [Am] tôi.

2. Tôi biết phận làm [Am] thuê nên đời tôi đâu dám [C] mơ
Tôi biết không sự [Am] nghiệp thì nào dám nói tương [Dm] lai
Tiền lương không [G] đủ sống qua ngày thì lo [C] ai
Vậy nên ai [E7] dám gửi thân phận mình cho [Am] tôi.

[ĐK: ] 
Thân [G] trai ba mươi tuổi [C] đời
Hai bàn tay [Em] trắng nói lên được [Am] gì
Nhà [C] nghèo tựa vách tranh [Dm] xiêu
Bôn ba kiếm [E7] sống qua ngày người [Am] ơi.

3. Thôi trách chi mình [Am] nghèo vì đời đâu ai giống [C] ai
Thôi cố sống qua [Am] ngày kiếp người rồi cũng qua [Dm] nhanh
Người ta giàu [G] có nên thứ gì người ta cũng [C] có
Còn tôi nghèo [E7] khó nên đứng nhìn đời vậy [Am] thôi.