Nước mắt cũng đã thôi ngừng rơi Chuyện qua rồi thôi đừng nên nghĩ tới Người đến người đi tự mình lau bờ mi Rồi bình yên lại đến tại sao phải nghĩ nhợ.
Đau thì đau đừng để đủ lâu Chẳng ai thiếu ai mà chết được đâu Đừng vì một ai mà thêm nhiều lần sai Sự cố chấp đến mấy cũng đâu được mãi.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên Chẳng sao vẫn thấy ổn mà Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren Người khiến anh quay cuồng Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi Trời cũng tối rồi Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được Kỷ niệm cứ tuôn ra Chìm vào sâu trong giấc mộng Được ôm em trong lòng.
Sau chia tay mọi thứ vẫn okay Dần dần mọi thứ lại đâu vào đấy Anh đã ổn hơn rồi và chẳng còn nhớ nhung rồi Về những lần mà mình còn cầm tay.
Nụ cười đã lâu chưa xuất hiện đến Và nay đã trở lại đến nhiều thêm Chẳng mãi quay quần một chỗ dạo quanh thành phố Anh đã nghĩ vậy nên....là.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên Chẳng sao vẫn thấy ổn mà Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren Người khiến anh quay cuồng Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi Trời cũng tối rồi Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được Kỷ niệm cứ tuôn ra Chìm vào sâu trong giấc mộng Được ôm em trong lòng.
== DẠO NHẠC ==
Nước mắt cũng đã thôi ngừng rơi Chuyện qua rồi thôi đừng nên nghĩ tới Người đến người đi tự mình lau bờ mi Rồi bình yên lại đến tại sao phải nghĩ nhợ.
Đau thì đau đừng để đủ lâu Chẳng ai thiếu ai mà chết được đâu Đừng vì một ai mà thêm nhiều lần sai Sự cố chấp đến mấy cũng đâu được mãi.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên Chẳng sao vẫn thấy ổn mà Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren Người khiến anh quay cuồng Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi Trời cũng tối rồi Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được Kỷ niệm cứ tuôn ra Chìm vào sâu trong giấc mộng Được ôm em trong lòng.
Sau chia tay mọi thứ vẫn okay Dần dần mọi thứ lại đâu vào đấy Anh đã ổn hơn rồi và chẳng còn nhớ nhung rồi Về những lần mà mình còn cầm tay.
Nụ cười đã lâu chưa xuất hiện đến Và nay đã trở lại đến nhiều thêm Chẳng mãi quay quần một chỗ dạo quanh thành phố Anh đã nghĩ vậy nên....là.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên Chẳng sao vẫn thấy ổn mà Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren Người khiến anh quay cuồng Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi Trời cũng tối rồi Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được Kỷ niệm cứ tuôn ra Chìm vào sâu trong giấc mộng Được ôm em trong lòng.
== HẾT BÀI ==
Nước mắt cũng đã thôi ngừng rơi
Chuyện qua rồi thôi đừng nên nghĩ tới
Người đến người đi tự mình lau bờ mi
Rồi bình yên lại đến tại sao phải nghĩ nhợ.
Đau thì đau đừng để đủ lâu
Chẳng ai thiếu ai mà chết được đâu
Đừng vì một ai mà thêm nhiều lần sai
Sự cố chấp đến mấy cũng đâu được mãi.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén
Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên
Chẳng sao vẫn thấy ổn mà
Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen
Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren
Người khiến anh quay cuồng
Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi
Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi
Trời cũng tối rồi
Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được
Kỷ niệm cứ tuôn ra
Chìm vào sâu trong giấc mộng
Được ôm em trong lòng.
Sau chia tay mọi thứ vẫn okay
Dần dần mọi thứ lại đâu vào đấy
Anh đã ổn hơn rồi và chẳng còn nhớ nhung rồi
Về những lần mà mình còn cầm tay.
Nụ cười đã lâu chưa xuất hiện đến
Và nay đã trở lại đến nhiều thêm
Chẳng mãi quay quần một chỗ dạo quanh thành phố
Anh đã nghĩ vậy nên....là.
Thì thôi tình yêu coi như chưa bén
Nên mãi lận đận chẳng ai ở bên
Chẳng sao vẫn thấy ổn mà
Tại sao tới đêm, lại bỗng nhớ tên.
Trạng thái up lên tone màu trắng đen
Vừa tích cực giờ lại thấy rối ren
Người khiến anh quay cuồng
Ngồi suy nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên giấc rồi
Làm sao nước mắt sẽ thôi rơi
Trời cũng tối rồi
Trái tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để thoát được
Kỷ niệm cứ tuôn ra
Chìm vào sâu trong giấc mộng
Được ôm em trong lòng.
Chuyện [D] qua rồi thôi đừng nên nghĩ tới
Người [G] đến người đi tự mình lau bờ mi
Rồi bình [Em] yên lại đến tại sao phải nghĩ nhợ.
[Am] Đau thì đau đừng để đủ lâu
Chẳng [D] ai thiếu ai mà chết được đâu
Đừng [G] vì một ai mà thêm nhiều lần sai
Sự cố [Em] chấp đến mấy cũng đâu được mãi.
Thì [Am] thôi tình yêu coi như chưa bén
Nên [D] mãi lận đận chẳng ai ở bên
Chẳng [G] sao vẫn thấy ổn mà
Tại sao tới đêm, lại bỗng [Em] nhớ tên.
Trạng [Am] thái up lên tone màu trắng đen
Vừa [D] tích cực giờ lại thấy rối ren
Người [G] khiến anh quay cuồng
Ngồi suy [Em] nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên [Am] giấc rồi
Làm [D] sao nước mắt sẽ thôi rơi
Trời cũng [G] tối rồi
Trái [Em] tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để [Am] thoát được
Kỷ [D] niệm cứ tuôn ra
Chìm vào sâu trong [G] giấc mộng
Được [Em] ôm em trong lòng.
[Am] Sau chia tay mọi thứ vẫn okay
Dần [D] dần mọi thứ lại đâu vào đấy
[G] Anh đã ổn hơn rồi và chẳng còn nhớ nhung rồi
Về [Em] những lần mà mình còn cầm tay.
Nụ [Am] cười đã lâu chưa xuất hiện đến
Và [D] nay đã trở lại đến nhiều thêm
Chẳng [G] mãi quay quần một chỗ dạo quanh thành phố
Anh đã [Em] nghĩ vậy nên....là.
Thì [Am] thôi tình yêu coi như chưa bén
Nên [D] mãi lận đận chẳng ai ở bên
Chẳng [G] sao vẫn thấy ổn mà
Tại sao tới đêm, lại bỗng [Em] nhớ tên.
Trạng [Am] thái up lên tone màu trắng đen
Vừa [D] tích cực giờ lại thấy rối ren
Người [G] khiến anh quay cuồng
Ngồi suy [Em] nghĩ xong lại buồn.
Chẳng thể yên [Am] giấc rồi
Làm [D] sao nước mắt sẽ thôi rơi
Trời cũng [G] tối rồi
Trái [Em] tim cũng cần được nghỉ ngơi.
Làm sao để [Am] thoát được
Kỷ [D] niệm cứ tuôn ra
Chìm vào [G] sâu trong giấc mộng
Được [Em] ôm em trong lòng.