Anh đi nhưng tình ở lại Gió thu buồn thổi lá sầu khô Bao nhiêu hoa héo hắt trên đường Cả lan, cả hồng và dạ lý hương.
Anh đi nhưng tình ở lại Bước phong trần giữa chốn phong ba Anh đem theo một bản tình ca Để hát lên những hoài niệm cuối cùng.
Em hỡi tình ai như nắng hạ Gió hè hôn nhẹ má em yêu Ước mơ một bến bờ lưu luyến Thử hỏi lòng ai muốn cách xa.
Buồn lên hiu hắt mà tình không trống vắng Bởi tình em đang trốn ở trong thơ Em ở đó muôn đời em ở đó Chẳng bao giờ anh phải chờ mong.
Em hỡi tình ai như nắng tà Gió chiều ve vuốt tóc em yêu Mong sao mặt trời khoan mờ tối Để anh đi và tình ở lại Và tình ở lại anh ra đi.
== DẠO NHẠC ==
Anh đi nhưng tình ở lại Gió thu buồn thổi lá sầu khô Bao nhiêu hoa héo hắt trên đường Cả lan, cả hồng và dạ lý hương.
Anh đi nhưng tình ở lại Bước phong trần giữa chốn phong ba Anh đem theo một bản tình ca Để hát lên những hoài niệm cuối cùng.
Em hỡi tình ai như nắng hạ Gió hè hôn nhẹ má em yêu Ước mơ một bến bờ lưu luyến Thử hỏi lòng ai muốn cách xa.
Buồn lên hiu hắt mà tình không trống vắng Bởi tình em đang trốn ở trong thơ Em ở đó muôn đời em ở đó Chẳng bao giờ anh phải chờ mong.
Em hỡi tình ai như nắng tà Gió chiều ve vuốt tóc em yêu Mong sao mặt trời khoan mờ tối Để anh đi và tình ở lại Và tình ở lại anh ra đi.
== HẾT BÀI ==
Anh đi nhưng tình ở lại
Gió thu buồn thổi lá sầu khô
Bao nhiêu hoa héo hắt trên đường
Cả lan, cả hồng và dạ lý hương.
Anh đi nhưng tình ở lại
Bước phong trần giữa chốn phong ba
Anh đem theo một bản tình ca
Để hát lên những hoài niệm cuối cùng.
Em hỡi tình ai như nắng hạ
Gió hè hôn nhẹ má em yêu
Ước mơ một bến bờ lưu luyến
Thử hỏi lòng ai muốn cách xa.
Buồn lên hiu hắt mà tình không trống vắng
Bởi tình em đang trốn ở trong thơ
Em ở đó muôn đời em ở đó
Chẳng bao giờ anh phải chờ mong.
Em hỡi tình ai như nắng tà
Gió chiều ve vuốt tóc em yêu
Mong sao mặt trời khoan mờ tối
Để anh đi và tình ở lại
Và tình ở lại anh ra đi.
Cây thông [G] gầy rũ buồn trăng gió xác [C] xơ
Con chim [F] nào gọi bầy cất tiếng thiết [Em] tha
Chim ơi muộn [Dm] màng tình đã bay [G] xa.
Anh đi [C] rồi, một mình em với cô [Dm] đơn
Công viên [G] buồn, lạnh lùng tiếng dế nỉ [C] non
Dế có [F] còn lặng nghe khúc hát yêu [Em] thương
Những buổi chiều [Dm] về, nồng [G] ấm uyên [C] ương.
[ĐK: ]
Còn gì [C] đâu tình như sương khói tan [Em] rồi
Lời hẹn [Dm] hò, chỉ như cơn gió thoáng [G] thôi
Một mình [C] em và nước mắt khóc chia [Dm] phôi
Yêu thương như con [G] tàu lìa khỏi ga cuộc [C] đời.
2. Anh đi [C] rồi, đường dài anh bước đơn [Dm] côi
Chiếc lá [G] vàng muộn màng rơi lướt trên [C] môi
Nhớ hôm [F] nào nụ hôn ngây ngất ta [Em] trao
Cho nhau tình [Dm] nồng, ngỡ đến mai [G] sau.
Anh đi [C] rồi, tình ta có lúc chia [Dm] phôi
Như cơn mưa [G] rào, như nắng qua [C] thôi
Phút cuối [F] cùng, gởi người yêu dấu xa [Em] xôi
Xin anh mang [Dm] theo hạnh [G] phúc em một [C] đời.