Anh yêu người khác rồi, Người ấy cũng như em rất tuyệt vời, Ở bên người ta cũng rất vui, Người ấy cho anh thế nào là yêu... Thời gian chia tay cũng lâu rồi, Anh nghĩ anh sẽ quên em được, Thật ra anh đang dối mình, Anh yêu để trốn một tình yêu...
Đem yêu thương thả vào dòng sông, Dòng sông chảy siết cuốn hết những nỗi buồn, Đem kỷ niệm vào bài thơ, Chỉ là giấy nên đốt sẽ bốc cháy...
[ĐK: ] Có khi giật mình chợt lòng ta bỗng vui, Quên một người mà ta không nên nhớ, Bước trên đường đời thì ai cũng thế thôi, Muốn đứng phải đau một lần...
Anh sẽ trả lại từng kỷ niệm đón đưa, Những nhành hoa giận hờn khi vô cớ, Sẽ không còn gì vì anh đã khác xưa, Anh đã quên em thật rồi... Anh yêu người khác rồi...
== DẠO NHẠC ==
Anh yêu người khác rồi, Người ấy cũng như em rất tuyệt vời, Ở bên người ta cũng rất vui, Người ấy cho anh thế nào là yêu... Thời gian chia tay cũng lâu rồi, Anh nghĩ anh sẽ quên em được, Thật ra anh đang dối mình, Anh yêu để trốn một tình yêu...
Đem yêu thương thả vào dòng sông, Dòng sông chảy siết cuốn hết những nỗi buồn, Đem kỷ niệm vào bài thơ, Chỉ là giấy nên đốt sẽ bốc cháy...
[ĐK: ] Có khi giật mình chợt lòng ta bỗng vui, Quên một người mà ta không nên nhớ, Bước trên đường đời thì ai cũng thế thôi, Muốn đứng phải đau một lần...
Anh sẽ trả lại từng kỷ niệm đón đưa, Những nhành hoa giận hờn khi vô cớ, Sẽ không còn gì vì anh đã khác xưa, Anh đã quên em thật rồi... Anh yêu người khác rồi...
[ĐK: ] Có khi giật mình chợt lòng ta bỗng vui, Quên một người mà ta không nên nhớ, Bước trên đường đời thì ai cũng thế thôi, Muốn đứng phải đau một lần...
Anh sẽ trả lại từng kỷ niệm đón đưa, Những nhành hoa giận hờn khi vô cớ, Sẽ không còn gì vì anh đã khác xưa, Anh đã quên em thật rồi... Anh yêu người.. khác rồi......
== HẾT BÀI ==
Anh yêu người khác rồi,
Người ấy cũng như em rất tuyệt vời,
Ở bên người ta cũng rất vui,
Người ấy cho anh thế nào là yêu...
Thời gian chia tay cũng lâu rồi,
Anh nghĩ anh sẽ quên em được,
Thật ra anh đang dối mình,
Anh yêu để trốn một tình yêu...
Đem yêu thương thả vào dòng sông,
Dòng sông chảy siết cuốn hết những nỗi buồn,
Đem kỷ niệm vào bài thơ,
Chỉ là giấy nên đốt sẽ bốc cháy...
[ĐK: ]
Có khi giật mình chợt lòng ta bỗng vui,
Quên một người mà ta không nên nhớ,
Bước trên đường đời thì ai cũng thế thôi,
Muốn đứng phải đau một lần...
Anh sẽ trả lại từng kỷ niệm đón đưa,
Những nhành hoa giận hờn khi vô cớ,
Sẽ không còn gì vì anh đã khác xưa,
Anh đã quên em thật rồi...
Anh yêu người khác rồi...
Người [D] ấy cũng như em rất tuyệt [G] vời
Ở [Em] bên người ta cũng rất [C] vui
Người [D] ấy cho anh thế nào là [Em] yêu.
[Em] Thời gian chia tay cũng lâu [C] rồi
Anh [D] nghĩ anh sẽ quên em [G] được
Thật [Em] ra anh đang dối [C] mình
Anh [D] yêu để trốn một tình [Em] yêu.
[C] Đem yêu thương thả vào dòng [D] sông
Dòng sông chảy [G] xiết quá nét những nỗi [Em] buồn
[C] Đem kỷ niệm vào bài [D] thơ
Chỉ là [G] giấy nên đốt sẽ bốc [B7] cháy.
Có khi giật [Em] mình chợt lòng ta bỗng [D] vui
Quên một [C] người mà ta không nên [G] nhớ
Bước trên đường [Em] đời thì ai cũng thế [D] thôi
Muốn [G] đứng phải đau một [D] lần.
Anh sẽ trả [Em] lại từng kỷ niệm đón [D] đưa
Những nhành [C] hoa giận hờn khi vô [G] cớ
Sẽ không còn [Em] gì vì anh đã khác [D] xưa
Anh [G] đã quên em thật [D] rồi
Anh yêu người khác [Em] rồi.