Bao Giờ Hết Nợ Đời

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Boléro || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Thúy Hà: Fm
  • Tiến Thành: Am

Một chuyến tầu đêm, đưa ta vào phố thị, xa rời bước chân quê Đời buồn đôi bài tay, bao năm chẳng đổi đời Bôn ba chốn quê người như con thuyền lạc bến đời hoang.

Một mình trong đêm, qua từng con phố nhỏ, đi tìm ngôn ngữ thân quen Tìm hỏi thăm vài câu, nghe sao quá bẽ bàng Chua xót phận nghèo tôi khóc đời nhiều trái ngang.

[ĐK: ] Lạc lối đời ta, đường trần ai gian khổ Tìm đâu một bến bờ đường tương lai mở lối Đất khách quê người, đời lạc bước về đâu Trời cao có thấu một đời số mãi lênh đênh.

Đời nhiều bể dâu, nổi trôi một kiếp người, đêm buồn đếm bước lang thang Thầm hỏi trời cao, gieo chi kiếp con người Sao không là cát bụi, sương mờ chốn trần gian.

== DẠO NHẠC ==

Một chuyến tầu đêm, đưa ta vào phố thị, xa rời bước chân quê Đời buồn đôi bài tay, bao năm chẳng đổi đời Bôn ba chốn quê người như con thuyền lạc bến đời hoang.

Một mình trong đêm, qua từng con phố nhỏ, đi tìm ngôn ngữ thân quen Tìm hỏi thăm vài câu, nghe sao quá bẽ bàng Chua xót phận nghèo tôi khóc đời nhiều trái ngang.

[ĐK: ] Lạc lối đời ta, đường trần ai gian khổ Tìm đâu một bến bờ đường tương lai mở lối Đất khách quê người, đời lạc bước về đâu Trời cao có thấu một đời số mãi lênh đênh.

Đời nhiều bể dâu, nổi trôi một kiếp người, đêm buồn đếm bước lang thang Thầm hỏi trời cao, gieo chi kiếp con người Sao không là cát bụi, sương mờ chốn trần gian.

== HẾT BÀI ==

1. Một chuyến tầu đêm, đưa ta vào phố thị, xa rời bước chân quê
Đời buồn đôi bài tay, bao năm chẳng đổi đời
Bôn ba chốn quê người như con thuyền lạc bến đời hoang.

2. Một mình trong đêm, qua từng con phố nhỏ, đi tìm ngôn ngữ thân quen
Tìm hỏi thăm vài câu, nghe sao quá bẽ bàng
Chua xót phận nghèo tôi khóc đời nhiều trái ngang.

[ĐK: ] 
Lạc lối đời ta, đường trần ai gian khổ
Tìm đâu một bến bờ đường tương lai mở lối
Đất khách quê người, đời lạc bước về đâu
Trời cao có thấu một đời số mãi lênh đênh.

3. Đời nhiều bể dâu, nổi trôi một kiếp người, đêm buồn đếm bước lang thang
Thầm hỏi trời cao, gieo chi kiếp con người
Sao không là cát bụi, sương mờ chốn trần gian.

1. Một chuyến tầu [Am] đêm, đưa ta vào phố [C] thị, xa [D] rời bước chân [Am] quê
Đời buồn đôi bài [Dm] tay, bao năm chẳng đổi [G] đời
Bôn [F] ba chốn quê [Dm] người như con thuyền lạc bến đời [E7] hoang.

2. Một mình trong [Am] đêm, qua từng con phố [C] nhỏ, đi [D] tìm ngôn ngữ thân [Am] quen
Tìm hỏi thăm vài [Dm] câu, nghe sao quá bẽ [G] bàng
[F] Chua xót phận [Dm] nghèo tôi khóc [E7] đời nhiều trái [Am] ngang.

[ĐK: ] 
Lạc lối đời [C] ta, đường trần ai gian [Am] khổ
Tìm [G] đâu một bến [C] bờ đường tương lai mở [Am] lối
Đất khách quê [Dm] người, đời lạc bước về [E7] đâu
Trời cao có thấu một đời số mãi lênh [Am] đênh.

3. Đời nhiều bể [Am] dâu, nổi trôi một kiếp [C] người, đêm [D] buồn đếm bước lang [Am] thang
Thầm hỏi trời [Dm] cao, gieo chi kiếp con [G] người
Sao [F] không là cát [Dm] bụi, sương [E7] mờ chốn trần [Am] gian.