Bến Cũ Xa Em

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Trần Hồng Kiệt: Am

Cuối cùng rồi em giờ đã quên Bỏ mặc chiều nhạt phai cùng vạt nắng Ngọn gió mồ côi ngoài hiên vắng Em bỏ lại ta cùng với nỗi đau.

Cuối cùng màn đêm rồi cũng buông Vầng trăng khuyết lặng nhìn đêm khóc Từng hạt mưa rơi rơi sầu giăng kín Đắm trong hồn giọt đắng tuôn từng cơn.

Xa em rồi nỗi nhớ hằn trong mắt Bến cũ đam mê đong đầy kỷ niệm Em đi bên bồi ta chờ bên lở Đêm nằm nghe con sóng vỗ về.

Em đi rồi trời chợt đổ cơn mưa Cứ ngóng cứ trông cứ chờ cứ đợi Cứ ngỡ hết đêm lại sang ngày mới Em sẽ về nào biết chỉ là mơ.

Cuối cùng niềm đau hóa thành thơ Một chiều xưa nắng hanh vàng phố nhỏ Em ra đi bỏ lại ta từ đó Vẫn thắp đêm dài bằng nỗi nhớ mong em.

== DẠO NHẠC ==

Cuối cùng rồi em giờ đã quên Bỏ mặc chiều nhạt phai cùng vạt nắng Ngọn gió mồ côi ngoài hiên vắng Em bỏ lại ta cùng với nỗi đau.

Cuối cùng màn đêm rồi cũng buông Vầng trăng khuyết lặng nhìn đêm khóc Từng hạt mưa rơi rơi sầu giăng kín Đắm trong hồn giọt đắng tuôn từng cơn.

Xa em rồi nỗi nhớ hằn trong mắt Bến cũ đam mê đong đầy kỷ niệm Em đi bên bồi ta chờ bên lở Đêm nằm nghe con sóng vỗ về.

Em đi rồi trời chợt đổ cơn mưa Cứ ngóng cứ trông cứ chờ cứ đợi Cứ ngỡ hết đêm lại sang ngày mới Em sẽ về nào biết chỉ là mơ.

Cuối cùng niềm đau hóa thành thơ Một chiều xưa nắng hanh vàng phố nhỏ Em ra đi bỏ lại ta từ đó Vẫn thắp đêm dài bằng nỗi nhớ mong em.

== HẾT BÀI ==

Cuối cùng rồi em giờ đã quên
Bỏ mặc chiều nhạt phai cùng vạt nắng
Ngọn gió mồ côi ngoài hiên vắng
Em bỏ lại ta cùng với nỗi đau.

Cuối cùng màn đêm rồi cũng buông
Vầng trăng khuyết lặng nhìn đêm khóc
Từng hạt mưa rơi rơi sầu giăng kín
Đắm trong hồn giọt đắng tuôn từng cơn.

Xa em rồi nỗi nhớ hằn trong mắt
Bến cũ đam mê đong đầy kỷ niệm
Em đi bên bồi ta chờ bên lở
Đêm nằm nghe con sóng vỗ về.

Em đi rồi trời chợt đổ cơn mưa
Cứ ngóng cứ trông cứ chờ cứ đợi
Cứ ngỡ hết đêm lại sang ngày mới
Em sẽ về nào biết chỉ là mơ.

Cuối cùng niềm đau hóa thành thơ
Một chiều xưa nắng hanh vàng phố nhỏ
Em ra đi bỏ lại ta từ đó
Vẫn thắp đêm dài bằng nỗi nhớ mong em.

Cuối [Am] cùng rồi em giờ đã [F] quên
Bỏ mặc [Am] chiều nhạt phai cùng vạt [C] nắng
Ngọn [Am] gió mồ [Em] côi ngoài hiên [F] vắng
Em bỏ lại [C] ta [F] cùng với nỗi [E7] đau.

Cuối [Am] cùng màn đêm rồi cũng [F] buông
Vầng trăng [Am] khuyết lặng nhìn đêm [C] khóc
Từng hạt [Am] mưa rơi [C] rơi sầu giăng [F] kín
Đắm trong [Bdim] hồn giọt [E7] đắng tuôn từng [Am] cơn.

Xa em [Am] rồi nỗi nhớ hằn trong [F] mắt
Bến cũ đam [G] mê đong [F] đầy kỷ [C] niệm
Em đi bên [G] bồi ta [C] chờ bên [Em] lở
Đêm nằm [Bdim] nghe con sóng vỗ [E7] về.

Em đi [Am] rồi trời chợt đổ cơn [Dm] mưa
Cứ ngóng cứ [F] trông cứ chờ cứ [Dm] đợi
Cứ ngỡ hết [F] đêm [G] lại sang ngày [C] mới
Em sẽ [E7] về nào biết chỉ là [Am] mơ.

Cuối [Am] cùng niềm đau hóa thành [F] thơ
Một chiều [C] xưa nắng hanh vàng phố [Am] nhỏ
Em ra [E7] đi bỏ lại ta từ [Dm] đó
Vẫn thắp đêm [E7] dài bằng [F] nỗi [E7] nhớ mong [Am] em.