Người đàn bà quệt nước mắt vào đêm Rồi khe khẽ gỡ tóc mình mắc rối Trái tim không ngoan trái tim nông nổi Háo hức dâng đi hoang hoải nẻo về.
Và cải vàng căng nhựa sống say mê Bướm bay đi bỏ lời thề trăng vàng Người đàn bà níu ráng chiều sắp lặn Mặt trời dậy lên loạng choạng khuất sau đồi.
Gió khẽ khàng như trút mộ tàn hơi Cái oằn gánh những lời không thể nói Bến sông ai chèo đò rát gọi Chợt nhận ra ảo ảnh cuối chân trời.
Tóc gỡ rồi tóc lại rối thôi Đêm rất độc khóe mắt càng nồng giây Trót lỡ đò ngang thì thôi đành vậy Đứng bên này vội vẫy cải bên kia.
== DẠO NHẠC ==
Người đàn bà quệt nước mắt vào đêm Rồi khe khẽ gỡ tóc mình mắc rối Trái tim không ngoan trái tim nông nổi Háo hức dâng đi hoang hoải nẻo về.
Và cải vàng căng nhựa sống say mê Bướm bay đi bỏ lời thề trăng vàng Người đàn bà níu ráng chiều sắp lặn Mặt trời dậy lên loạng choạng khuất sau đồi.
Gió khẽ khàng như trút mộ tàn hơi Cái oằn gánh những lời không thể nói Bến sông ai chèo đò rát gọi Chợt nhận ra ảo ảnh cuối chân trời.
Tóc gỡ rồi tóc lại rối thôi Đêm rất độc khóe mắt càng nồng giây Trót lỡ đò ngang thì thôi đành vậy Đứng bên này vội vẫy cải bên kia.
== HẾT BÀI ==
Người đàn bà quệt nước mắt vào đêm
Rồi khe khẽ gỡ tóc mình mắc rối
Trái tim không ngoan trái tim nông nổi
Háo hức dâng đi hoang hoải nẻo về.
Và cải vàng căng nhựa sống say mê
Bướm bay đi bỏ lời thề trăng vàng
Người đàn bà níu ráng chiều sắp lặn
Mặt trời dậy lên loạng choạng khuất sau đồi.
Gió khẽ khàng như trút mộ tàn hơi
Cái oằn gánh những lời không thể nói
Bến sông ai chèo đò rát gọi
Chợt nhận ra ảo ảnh cuối chân trời.
Tóc gỡ rồi tóc lại rối thôi
Đêm rất độc khóe mắt càng nồng giây
Trót lỡ đò ngang thì thôi đành vậy
Đứng bên này vội vẫy cải bên kia.
Rồi khe [F] khẽ gỡ tóc mình mắc rối
Trái tim không [A7] ngoan trái tim nông [Dm] nổi
Háo hức dâng [G] đi hoang hoải nẻo [C] về. [E7]
Và cải [Am] vàng căng nhựa sống say [E7] mê
Bướm bay [G] đi bỏ lời thề trăng [C] vàng
Người đàn [Dm] bà níu ráng chiều sắp [G] lặn
Mặt trời dậy [E7] lên loạng choạng khuất sau [Am] đồi.
Gió khẽ [Dm] khàng như trút mộ tàn [F] hơi
Cái oằn [Am] gánh những lời không thể [F] nói
Bến sông ai chèo [G] đò rát [Em] gọi
Chợt nhận [Dm] ra ảo [E7] ảnh cuối chân [Am] trời.
Tóc gỡ [Am] rồi tóc lại rối thôi
Đêm rất [F] độc khóe mắt càng nồng [Dm] giây
Trót lỡ đò [Bb] ngang thì thôi đành [G] vậy
Đứng bên [E7] này vội vẫy cải bên [Am] kia.