Biển Vắng Cô Đơn

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Thái Châu: Dm

Mưa chiều nay trên bãi vắng buồn Âm thầm đi nghe sóng vào hồn Ôi biển xanh sao nỡ cách ngăn Những cánh uyên ương, để lòng ai cay đắng

Mưa chiều nay trong gió thét cuồng riêng mình ta trên bãi vắng buồn. Ta gọi tên, ôi nỗi nhớ thương Bỗng thấy sao mình lệ oà mưa ướt nhoà

Nỗi trống vắng cùng bước chân ta Sóng trắng xoá tựa những bông hoa Bâng khuâng ta ngỡ hoa đang cười Chợt lòng thêm tê tái

Gió hỡi gió đừng xoá tan mây, Tiếng gió hát hoà tiếng mưa bay, Dư âm xưa n gỡ đang vọng về, Để lòng ta dâng sóng

Quay lại hôn lên bãi cát vàng, chân trời xa ai có ngỡ ngàng. Mưa chiều nay đã xoá dấu lang thang, Sống kiếp dã tràng dù tình là phũ phàng

== DẠO NHẠC ==

Mưa chiều nay trên bãi vắng buồn Âm thầm đi nghe sóng vào hồn Ôi biển xanh sao nỡ cách ngăn Những cánh uyên ương, để lòng ai cay đắng

Mưa chiều nay trong gió thét cuồng riêng mình ta trên bãi vắng buồn. Ta gọi tên, ôi nỗi nhớ thương Bỗng thấy sao mình lệ oà mưa ướt nhoà

Nỗi trống vắng cùng bước chân ta Sóng trắng xoá tựa những bông hoa Bâng khuâng ta ngỡ hoa đang cười Chợt lòng thêm tê tái

Gió hỡi gió đừng xoá tan mây, Tiếng gió hát hoà tiếng mưa bay, Dư âm xưa n gỡ đang vọng về, Để lòng ta dâng sóng

Quay lại hôn lên bãi cát vàng, chân trời xa ai có ngỡ ngàng. Mưa chiều nay đã xoá dấu lang thang, Sống kiếp dã tràng dù tình là phũ phàng

== HẾT BÀI ==

1. Mưa chiều nay trên bãi vắng buồn
Âm thầm đi nghe sóng vào hồn
Ôi biển xanh sao nỡ cách ngăn
Những cánh uyên ương, để lòng ai cay đắng

2. Mưa chiều nay trong gió thét cuồng
riêng mình ta trên bãi vắng buồn.
Ta gọi tên, ôi nỗi nhớ thương
Bỗng thấy sao mình lệ oà mưa ướt nhoà

Nỗi trống vắng cùng bước chân ta
Sóng trắng xoá tựa những bông hoa
Bâng khuâng ta ngỡ hoa đang cười
Chợt lòng thêm tê tái

Gió hỡi gió đừng xoá tan mây,
Tiếng gió hát hoà tiếng mưa bay,
Dư âm xưa n gỡ đang vọng về,
Để lòng ta dâng sóng

3. Quay lại hôn lên bãi cát vàng,
chân trời xa ai có ngỡ ngàng.
Mưa chiều nay đã xoá dấu lang thang,
Sống kiếp dã tràng dù tình là phũ phàng

1. Mưa chiều [Dm] nay trên bãi vắng [Edim] buồn
Âm thầm [A7] đi nghe sóng vào [Dm] hồn
Ôi biển [D7] xanh sao nỡ cách [Gm] ngăn
Những cánh uyên [Edim] ương, để lòng ai cay [A7] đắng

2. Mưa chiều [Dm] nay trong gió thét [Edim] cuồng
riêng mình [A7] ta trên bãi vắng [Am] buồn.
Ta gọi [D7] tên, ôi nỗi nhớ [Gm] thương
Bỗng thấy sao [A7] mình lệ oà mưa [Dm] ướt nhoà

[F] Nỗi trống vắng cùng bước [Gm] chân ta
[C] Sóng trắng xoá tựa những [F] bông hoa
[A7] Bâng khuâng ta ngỡ hoa [Dm] đang cười
[Edim] Chợt lòng thêm tê [A7] tái

[F] Gió hỡi gió đừng xoá [Gm] tan mây,
[C] Tiếng gió hát hoà tiếng [F] mưa bay,
[Edim] Dư âm xưa n[A7] gỡ đang vọng [Dm] về,
[Gm] Để [Bb] lòng ta dâng [A7] sóng

3. Quay lại [Dm] hôn lên bãi [Edim] cát vàng,
chân trời [A7] xa ai có ngỡ [Dm] ngàng.
Mưa chiều [D7] nay đã xoá dấu [Gm] lang thang,
Sống kiếp dã [Edim] tràng dù [A7] tình là phũ [Dm] phàng