Bốn Mùa Nhớ Mong

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Bossa Nova || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Nguyễn Việt Tân: E

Có phải em về trong sắc xuân, Hoa cười nghiêng lá đẹp vô ngần Đường phố đông vui ngày trước Tết, Tà áo ai đùa vương gót chân?

Hay em về rực rỡ nắng hè Vườn trưa vang rộn rã tiếng ve Bài tình ca anh hát năm ấy Em có còn trìu mến lắng nghe

Điệp khúc: (Rãi…) Trời dỗi hờn trong tiết lập đông, Làm cho gió lạnh tái tê lòng

(Điệu Bosanova) Nhớ người em mắt cười rạng rỡ Với làn da trắng rạm nắng hồng Nhớ người em gái ngày xưa ấy Đã bỏ ta đi…mà lấy chồng

(Rãi…) Rồi một ngày em trở về đây Cho anh thấy lại giấc mơ sum vầy…

(Điệu Bosanova) Có phải em tà, Chiều thu phai nhạt gió phôi pha Tình ta vệt nắng trong kẻ lá, Soi sáng lòng anh giâc mơ qua?

Có phải em về trong lạnh chiều đông, Để làm ấm lại mối tình nồng Bao năm cách biệt dần quên lãng Mình anh ngồi, bốn mùa nhớ mong

== DẠO NHẠC ==

Có phải em về trong sắc xuân, Hoa cười nghiêng lá đẹp vô ngần Đường phố đông vui ngày trước Tết, Tà áo ai đùa vương gót chân?

Hay em về rực rỡ nắng hè Vườn trưa vang rộn rã tiếng ve Bài tình ca anh hát năm ấy Em có còn trìu mến lắng nghe

Điệp khúc: (Rãi…) Trời dỗi hờn trong tiết lập đông, Làm cho gió lạnh tái tê lòng

(Điệu Bosanova) Nhớ người em mắt cười rạng rỡ Với làn da trắng rạm nắng hồng Nhớ người em gái ngày xưa ấy Đã bỏ ta đi…mà lấy chồng

(Rãi…) Rồi một ngày em trở về đây Cho anh thấy lại giấc mơ sum vầy…

(Điệu Bosanova) Có phải em tà, Chiều thu phai nhạt gió phôi pha Tình ta vệt nắng trong kẻ lá, Soi sáng lòng anh giâc mơ qua?

Có phải em về trong lạnh chiều đông, Để làm ấm lại mối tình nồng Bao năm cách biệt dần quên lãng Mình anh ngồi, bốn mùa nhớ mong

== HẾT BÀI ==

Có phải em về trong sắc xuân,
Hoa cười nghiêng lá đẹp vô ngần
Đường phố đông vui ngày trước Tết,
Tà áo ai đùa vương gót chân?

Hay em về rực rỡ nắng hè
Vườn trưa vang rộn rã tiếng ve
Bài tình ca anh hát năm ấy
Em có còn trìu mến lắng nghe

Điệp khúc: (Rãi…)
Trời dỗi hờn trong tiết lập đông,
Làm cho gió lạnh tái tê lòng

(Điệu Bosanova)
Nhớ người em mắt cười rạng rỡ
Với làn da trắng rạm nắng hồng
Nhớ người em gái ngày xưa ấy
Đã bỏ ta đi…mà lấy chồng

(Rãi…)
Rồi một ngày em trở về đây
Cho anh thấy lại giấc mơ sum vầy…

(Điệu Bosanova)
Có phải em tà,
Chiều thu phai nhạt gió phôi pha
Tình ta vệt nắng trong kẻ lá,
Soi sáng lòng anh giâc mơ qua?

Có phải em về trong lạnh chiều đông,
Để làm ấm lại mối tình nồng
Bao năm cách biệt dần quên lãng
Mình anh ngồi, bốn mùa nhớ mong

Có [E] phải em [E] về trong sắc [A] xuân,
Hoa [F#m] cười nghiêng [B7] lá đẹp vô [E] ngần
Đường [F#m] phố đông [F#m] vui ngày trước [F#m] Tết,
Tà [B7] áo ai [B7] đùa vương gót [E] chân?

Hay [A] em về rực [A] rỡ nắng [E] hè
Vườn [F#m] trưa vang rộn [B7] rã tiếng [E] ve
Bài tình [F#m] ca anh hát năm [F#m] ấy
Em có [B7] còn trìu [B7] mến lắng [E] nghe

Điệp khúc: (Rãi…)
[Em] Trời dỗi [Em] hờn trong [Em] tiết lập [Am] đông,
[B7] Làm cho [Am] gió lạnh [B7] tái tê [Em] lòng

(Điệu Bosanova)
[E] Nhớ người em [E] mắt cười rạng [E] rỡ
[F#m] Với làn da [B7] trắng rạm nắng [E] hồng
[E] Nhớ người em [E] gái ngày xưa [E] ấy
[F#m] Đã bỏ ta [B7] đi…mà lấy [E] chồng

(Rãi…)
[Em] Rồi một [Em] ngày em [Em] trở về [Am] đây
[B7] Cho anh [Am] thấy lại [B7] giấc mơ sum [Em] vầy…

(Điệu Bosanova)
Có [E] phải em [E)về trong nắng [F#m] tà,
Chiều [B7] thu phai [B7] nhạt gió phôi [E] pha
Tình [A] ta vệt [A] nắng trong kẻ [E] lá,
Soi [B7] sáng lòng [B7] anh giâc mơ [E] qua?

Có [E] phải em [E] về trong lạnh chiều [A] đông,
Để [F#m] làm ấm [B7] lại mối tình [E] nồng
Bao [A] năm cách [A] biệt dần quên [E] lãng
Mình anh [B7] ngồi, bốn [B7] mùa nhớ [E] mong