Giữa màn đêm khuya vắng một bóng dáng ai lang thang trĩu nặng Đôi bờ vai héo hon phải chăng ai đã làm em khóc Say rượu nồng men đắng người ta có yêu thương em thật lòng Hay chỉ là thoáng qua buông lời dèm pha.
Thương phận đời ngang trái tuổi xuân chóng phai sớm nở tối tàn Bởi vì đời dối gian đưa lối em phận hồng nhan Hỏi cơn mưa có biết ở nơi đâu không có muộn phiền Xin ở lại chút thôi để lòng nghỉ ngơi.
[ĐK: ] Gói ghém yêu thương em trao một ai đánh đổi được chi hai chữ thương hại Em cũng chỉ là mang thân phận người con gái Đúng đúng sai sai đâu ai vì ai chỉ là nhành hoa lẻ bóng bên đường Không sắc không hương đêm đêm ôm những tổn thương.
Vậy ở nơi đâu có bán niềm vui bao nhiêu khổ đau mới có nụ cười Đổi chút vui tươi hồn nhiên ở tuổi đôi mươi Đừng khóc em ơi tương lai ngày mai em phải tự bước trên con đường dài Phải cố đứng lên lau đi nước mắt em ơi.
== DẠO NHẠC ==
Giữa màn đêm khuya vắng một bóng dáng ai lang thang trĩu nặng Đôi bờ vai héo hon phải chăng ai đã làm em khóc Say rượu nồng men đắng người ta có yêu thương em thật lòng Hay chỉ là thoáng qua buông lời dèm pha.
Thương phận đời ngang trái tuổi xuân chóng phai sớm nở tối tàn Bởi vì đời dối gian đưa lối em phận hồng nhan Hỏi cơn mưa có biết ở nơi đâu không có muộn phiền Xin ở lại chút thôi để lòng nghỉ ngơi.
[ĐK: ] Gói ghém yêu thương em trao một ai đánh đổi được chi hai chữ thương hại Em cũng chỉ là mang thân phận người con gái Đúng đúng sai sai đâu ai vì ai chỉ là nhành hoa lẻ bóng bên đường Không sắc không hương đêm đêm ôm những tổn thương.
Vậy ở nơi đâu có bán niềm vui bao nhiêu khổ đau mới có nụ cười Đổi chút vui tươi hồn nhiên ở tuổi đôi mươi Đừng khóc em ơi tương lai ngày mai em phải tự bước trên con đường dài Phải cố đứng lên lau đi nước mắt em ơi.
== HẾT BÀI ==
1. Giữa màn đêm khuya vắng một bóng dáng ai lang thang trĩu nặng
Đôi bờ vai héo hon phải chăng ai đã làm em khóc
Say rượu nồng men đắng người ta có yêu thương em thật lòng
Hay chỉ là thoáng qua buông lời dèm pha.
2. Thương phận đời ngang trái tuổi xuân chóng phai sớm nở tối tàn
Bởi vì đời dối gian đưa lối em phận hồng nhan
Hỏi cơn mưa có biết ở nơi đâu không có muộn phiền
Xin ở lại chút thôi để lòng nghỉ ngơi.
[ĐK: ]
Gói ghém yêu thương em trao một ai đánh đổi được chi hai chữ thương hại
Em cũng chỉ là mang thân phận người con gái
Đúng đúng sai sai đâu ai vì ai chỉ là nhành hoa lẻ bóng bên đường
Không sắc không hương đêm đêm ôm những tổn thương.
Vậy ở nơi đâu có bán niềm vui bao nhiêu khổ đau mới có nụ cười
Đổi chút vui tươi hồn nhiên ở tuổi đôi mươi
Đừng khóc em ơi tương lai ngày mai em phải tự bước trên con đường dài
Phải cố đứng lên lau đi nước mắt em ơi.
[F] Đôi bờ vai héo [G] hon phải chăng [C] ai đã làm em khóc
[Am] Say rượu nồng men đắng người ta có [Em] yêu thương em thật lòng
[Dm7] Hay chỉ là thoáng [Em] qua buông lời dèm [Am] pha.
2. [Am] Thương phận đời ngang trái tuổi xuân chóng [Em] phai sớm nở tối tàn
[F] Bởi vì đời dối [G] gian đưa [C] lối em phận hồng nhan
[Am] Hỏi cơn mưa có biết ở nơi [Em] đâu không có muộn phiền
[Dm7] Xin ở lại chút [Em] thôi để lòng nghỉ [Am] ngơi.
[ĐK: ]
Gói ghém yêu [Am] thương em trao một ai đánh đổi được [Em] chi hai chữ thương hại
Em cũng chỉ [Dm7] là mang [G] thân phận người con [C] gái [E7]
Đúng đúng sai [Am] sai đâu ai vì ai chỉ là nhành [Em] hoa lẻ bóng bên đường
Không sắc không [Dm7] hương đêm [Em] đêm ôm những tổn [Am] thương.
Vậy ở nơi [Am] đâu có bán niềm vui bao nhiêu khổ [Em] đau mới có nụ cười
Đổi chút vui [Dm7] tươi hồn [G] nhiên ở tuổi đôi [C] mươi
Đừng khóc em [Am] ơi tương lai ngày mai em phải tự [Em] bước trên con đường dài
Phải cố đứng [Dm7] lên lau [Em] đi nước mắt em [Am] ơi.