Bước Chân Đạo Hạnh

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Nguyễn Quang: Am
  • Minh Oanh: Abm

Người bước đi như gió như mây Dưới nắng cháy đầu trần chân đất Với tấm áo ngồi khâu che bốn mùa Từ những mảnh góc nhặt nơi bỏ hoang.

Người khắc ghi theo bước Như Lai Ngày một bữa, ngủ ngồi đêm thanh vắng Dẫu buốt giá và mưa đêm ướt lạnh Lòng thênh thang dịu mát một vầng trăng.

[ĐK: ] Sáu năm đầu đà từng bước chân dài Bắc Nam Vẫn một nụ cười làm ấm lên triệu trái tim Bước chân thầm lặng bừng sáng lên ngọn đuốc thiêng Tình yêu thương vô biên từ bi trong con tim Người đi gieo nhân duyên, đạo hạnh tỏa ngát.

Dòng suối kia thương nhớ chân ai Nhớ bóng dáng từ hòa nhân ái Suối vẫn hát ngợi ca bên núi đồi Người còn đi còn đi mãi bao giờ thôi.

== DẠO NHẠC ==

Người bước đi như gió như mây Dưới nắng cháy đầu trần chân đất Với tấm áo ngồi khâu che bốn mùa Từ những mảnh góc nhặt nơi bỏ hoang.

Người khắc ghi theo bước Như Lai Ngày một bữa, ngủ ngồi đêm thanh vắng Dẫu buốt giá và mưa đêm ướt lạnh Lòng thênh thang dịu mát một vầng trăng.

[ĐK: ] Sáu năm đầu đà từng bước chân dài Bắc Nam Vẫn một nụ cười làm ấm lên triệu trái tim Bước chân thầm lặng bừng sáng lên ngọn đuốc thiêng Tình yêu thương vô biên từ bi trong con tim Người đi gieo nhân duyên, đạo hạnh tỏa ngát.

Dòng suối kia thương nhớ chân ai Nhớ bóng dáng từ hòa nhân ái Suối vẫn hát ngợi ca bên núi đồi Người còn đi còn đi mãi bao giờ thôi.

== HẾT BÀI ==

1. Người bước đi như gió như mây
Dưới nắng cháy đầu trần chân đất
Với tấm áo ngồi khâu che bốn mùa
Từ những mảnh góc nhặt nơi bỏ hoang.

2. Người khắc ghi theo bước Như Lai
Ngày một bữa, ngủ ngồi đêm thanh vắng
Dẫu buốt giá và mưa đêm ướt lạnh
Lòng thênh thang dịu mát một vầng trăng.

[ĐK: ] 
Sáu năm đầu đà từng bước chân dài Bắc Nam
Vẫn một nụ cười làm ấm lên triệu trái tim
Bước chân thầm lặng bừng sáng lên ngọn đuốc thiêng
Tình yêu thương vô biên từ bi trong con tim
Người đi gieo nhân duyên, đạo hạnh tỏa ngát.

3. Dòng suối kia thương nhớ chân ai
Nhớ bóng dáng từ hòa nhân ái
Suối vẫn hát ngợi ca bên núi đồi
Người còn đi còn đi mãi bao giờ thôi.

1. Người bước [Am] đi như [A7] gió như [Dm] mây
Dưới nắng cháy [E7] đầu trần chân [Am] đất [G]
Với tấm [F] áo ngồi [G] khâu che bốn [C] mùa [A7]
Từ những [Dm] mảnh góc nhặt nơi bỏ [E7] hoang.

2. Người khắc [Am] ghi theo [A7] bước Như [Dm] Lai
Ngày một [E7] bữa, ngủ ngồi đêm thanh [Am] vắng [G]
Dẫu buốt [F] giá và [G] mưa đêm ướt [C] lạnh [A7]
Lòng thênh [Dm] thang dịu [E7] mát một vầng [Am] trăng.

[ĐK: ] 
[C] Sáu năm đầu đà từng bước [Am] chân dài Bắc [Em] Nam
[Am] Vẫn một nụ [F] cười làm ấm [Dm] lên triệu trái [Em] tim
[C] Bước chân thầm lặng bừng sáng [Am] lên ngọn đuốc [Bb] thiêng
Tình yêu thương vô [Dm] biên từ bi trong con [F] tim
Người đi gieo nhân [G] duyên, đạo hạnh tỏa [C] ngát. [E7]

3. Dòng suối [Am] kia thương [A7] nhớ chân [Dm] ai
Nhớ bóng [Dm] dáng từ [E7] hòa nhân [Am] ái [G]
Suối vẫn [F] hát ngợi [G] ca bên núi [C] đồi [A7]
Người còn [Dm] đi còn đi [E7] mãi bao giờ [Am] thôi.