Mỗi đêm đèn màu giăng giăng phố Là tiếng ca được vang lên cùng biết bao nỗi niềm Mỗi đêm khi ánh sáng chan hoà Rực rỡ hoa và quà, loài bướm đêm hiện ra
Có ai từng ngồi xem em hát Từng vỗ tay, nhịp chân, mà ngỡ em thiên thần Nhưng đâu hay niềm vui trong nỗi buồn Đời trôi theo cánh buồm, vượt sóng hay là buông
Chuyến xe từng ngày đang rong ruổi Miền Bắc hay miền Trung, hạnh phúc luôn theo cùng Chiếc ghe còn đang xuôi mái chèo Miền Tây sông nước này, mình luôn nắm bàn tay
Có khi ngậm ngùi cho riêng ta Đời sống xa mẹ cha nhà cũng không dám về Cũng may còn chị em cận kề Cùng sớt chia não nề, dù chẳng ai cùng quê.
[ĐK: ] Xin trời đừng mưa nữa, ướt lem chữ đời, ướt chị em tôi Xin cho sân khấu lên đèn, cho xoá đi sang hèn chỉ còn những người thân quen Xin vui cùng con số, như là duyên số trời đã ban cho Xin cho sống vui kiếp này, dẫu đắng cay tháng ngày tình nghĩa luôn đong đầy
Đến khi nhạt màu màn nhung khép Loài bướm đêm ngừng bay, nằm chết trên sông này Người ta xem em như nữ hoàng Mà mấy ai cần nàng làm chân ái dỡ dang
Cứ đi vòng đời xoay nhanh quá Vừa đó đang thật vui vừa đó sao ngậm ngùi Nhưng xin còn vui ta cứ vui Màu áo kia nhạt sờn, mà trái tim còn son
== DẠO NHẠC ==
Mỗi đêm đèn màu giăng giăng phố Là tiếng ca được vang lên cùng biết bao nỗi niềm Mỗi đêm khi ánh sáng chan hoà Rực rỡ hoa và quà, loài bướm đêm hiện ra
Có ai từng ngồi xem em hát Từng vỗ tay, nhịp chân, mà ngỡ em thiên thần Nhưng đâu hay niềm vui trong nỗi buồn Đời trôi theo cánh buồm, vượt sóng hay là buông
Chuyến xe từng ngày đang rong ruổi Miền Bắc hay miền Trung, hạnh phúc luôn theo cùng Chiếc ghe còn đang xuôi mái chèo Miền Tây sông nước này, mình luôn nắm bàn tay
Có khi ngậm ngùi cho riêng ta Đời sống xa mẹ cha nhà cũng không dám về Cũng may còn chị em cận kề Cùng sớt chia não nề, dù chẳng ai cùng quê.
[ĐK: ] Xin trời đừng mưa nữa, ướt lem chữ đời, ướt chị em tôi Xin cho sân khấu lên đèn, cho xoá đi sang hèn chỉ còn những người thân quen Xin vui cùng con số, như là duyên số trời đã ban cho Xin cho sống vui kiếp này, dẫu đắng cay tháng ngày tình nghĩa luôn đong đầy
Đến khi nhạt màu màn nhung khép Loài bướm đêm ngừng bay, nằm chết trên sông này Người ta xem em như nữ hoàng Mà mấy ai cần nàng làm chân ái dỡ dang
Cứ đi vòng đời xoay nhanh quá Vừa đó đang thật vui vừa đó sao ngậm ngùi Nhưng xin còn vui ta cứ vui Màu áo kia nhạt sờn, mà trái tim còn son
== HẾT BÀI ==
1. Mỗi đêm đèn màu giăng giăng phố
Là tiếng ca được vang lên cùng biết bao nỗi niềm
Mỗi đêm khi ánh sáng chan hoà
Rực rỡ hoa và quà, loài bướm đêm hiện ra
Có ai từng ngồi xem em hát
Từng vỗ tay, nhịp chân, mà ngỡ em thiên thần
Nhưng đâu hay niềm vui trong nỗi buồn
Đời trôi theo cánh buồm, vượt sóng hay là buông
2. Chuyến xe từng ngày đang rong ruổi
Miền Bắc hay miền Trung, hạnh phúc luôn theo cùng
Chiếc ghe còn đang xuôi mái chèo
Miền Tây sông nước này, mình luôn nắm bàn tay
Có khi ngậm ngùi cho riêng ta
Đời sống xa mẹ cha nhà cũng không dám về
Cũng may còn chị em cận kề
Cùng sớt chia não nề, dù chẳng ai cùng quê.
[ĐK: ] Xin trời đừng mưa nữa, ướt lem chữ đời, ướt chị em tôi
Xin cho sân khấu lên đèn, cho xoá đi sang hèn chỉ còn những người thân quen
Xin vui cùng con số, như là duyên số trời đã ban cho
Xin cho sống vui kiếp này, dẫu đắng cay tháng ngày tình nghĩa luôn đong đầy
3. Đến khi nhạt màu màn nhung khép
Loài bướm đêm ngừng bay, nằm chết trên sông này
Người ta xem em như nữ hoàng
Mà mấy ai cần nàng làm chân ái dỡ dang
Cứ đi vòng đời xoay nhanh quá
Vừa đó đang thật vui vừa đó sao ngậm ngùi
Nhưng xin còn vui ta cứ vui
Màu áo kia nhạt sờn, mà trái tim còn son
1. Bướm [Dm] đêm khóc cho duyên đời [Am] lỡ làng [D7]
Bướm [Gm] đêm âm [C] thầm ngày dài [F] xót xa
Bướm [Gm] đêm ngoảnh [Edim]mặt quên nhớ trong [A] ta
Ngập [Dm] dòng lệ ướt không [Gm] lau
Tình [Edim] yêu nhấp men rượu [A] sầu
2. Khóc [Dm] thương bước chân hoang lạnh [Am] vỉa hè [D7[
Tóc [Gm] em buông [C] dài đợi chờ [F] vuốt ve
Trách [Gm] ai vội [Edim] vàng ân ái mau [A] quên
Cuộc [Dm] tình ngọt tới mông [Gm] mênh
Đời [A7] em tiếc thương [Dm] môi mềm
[ĐK: ] [Bb] Ôi thức bao đêm [Gm] dài
Chìm vào [C] cô đơn khóc tình [F] lẻ loi
[A] Người ngọt đắng môi [Dm] cười
Biết quên câu [A] chào trót mang [Dm] tình đầu
3. Tiếc [Dm] cho cánh hoa tơi tả bẽ [Am] bàng [D7]
Bóng [Gm] đêm hao [C] gầy còn gì [F] nữa đâu
Bướm [Gm] đêm dày [Edim] vò lên tấm thân [A] em
Tình [Dm] đầu vùi nát tim [Gm] em
Người [A7] ơi phấn son phai [Dm] màu