Chiều buồn trên phố, mình ta bước đi Ngoài kia gió mưa, khóc than sầu bi Đường chiều quạnh hiu, hàng cây xác xơ Sầu vương ý thơ, buồn hơn nghĩa trang
Tìm hoài tìm mãi, nào đâu thấy em Người tôi dấu yêu đã xa tôi rồi Ngày nào hai đứa, duyên tình thắm hương nồng Cuộc tình xanh ngát, ngỡ rằng chẳng phai tàn Rồi chiều nay bước trên đường vắng, tim u sầu
[ĐK: ] Hôm nào bên người giông bão tơi bời Nhưng mà đôi mình nồng nàn say đắm Chuyện mình ngày đó đẹp tựa vần thơ Mơ màng lời ca nắng xuân chan hòa
Hôm nào bên đời đôi mình không rời Ân tình cao vời nụ hôn ngây ngất Nhưng rồi hè đến cuộc đời buồn tênh Sao đành người ơi lấp chôn duyên tình
Này người yêu hỡi! chiều nay vắng em Mình anh lẻ loi bước chân buồn thiu Nhìn hạt mưa rơi gợi bao nhớ nhung Gợi bao phút giây ngày ta mới quen
Giờ còn gì đây tình may áo tang Đời buông tiếng than đớn đau cung đàn Chuyện ngày xưa ấy nay là giấc mơ buồn Người đã xa khuất ta còn ngóng trông chờ Chiều buồn hoang vắng âm thầm khóc thương ai nhiều.
== DẠO NHẠC ==
Chiều buồn trên phố, mình ta bước đi Ngoài kia gió mưa, khóc than sầu bi Đường chiều quạnh hiu, hàng cây xác xơ Sầu vương ý thơ, buồn hơn nghĩa trang
Tìm hoài tìm mãi, nào đâu thấy em Người tôi dấu yêu đã xa tôi rồi Ngày nào hai đứa, duyên tình thắm hương nồng Cuộc tình xanh ngát, ngỡ rằng chẳng phai tàn Rồi chiều nay bước trên đường vắng, tim u sầu
[ĐK: ] Hôm nào bên người giông bão tơi bời Nhưng mà đôi mình nồng nàn say đắm Chuyện mình ngày đó đẹp tựa vần thơ Mơ màng lời ca nắng xuân chan hòa
Hôm nào bên đời đôi mình không rời Ân tình cao vời nụ hôn ngây ngất Nhưng rồi hè đến cuộc đời buồn tênh Sao đành người ơi lấp chôn duyên tình
Này người yêu hỡi! chiều nay vắng em Mình anh lẻ loi bước chân buồn thiu Nhìn hạt mưa rơi gợi bao nhớ nhung Gợi bao phút giây ngày ta mới quen
Giờ còn gì đây tình may áo tang Đời buông tiếng than đớn đau cung đàn Chuyện ngày xưa ấy nay là giấc mơ buồn Người đã xa khuất ta còn ngóng trông chờ Chiều buồn hoang vắng âm thầm khóc thương ai nhiều.
== HẾT BÀI ==
1. Chiều buồn trên phố, mình ta bước đi
Ngoài kia gió mưa, khóc than sầu bi
Đường chiều quạnh hiu, hàng cây xác xơ
Sầu vương ý thơ, buồn hơn nghĩa trang
Tìm hoài tìm mãi, nào đâu thấy em
Người tôi dấu yêu đã xa tôi rồi
Ngày nào hai đứa, duyên tình thắm hương nồng
Cuộc tình xanh ngát, ngỡ rằng chẳng phai tàn
Rồi chiều nay bước trên đường vắng, tim u sầu
[ĐK: ]
Hôm nào bên người giông bão tơi bời
Nhưng mà đôi mình nồng nàn say đắm
Chuyện mình ngày đó đẹp tựa vần thơ
Mơ màng lời ca nắng xuân chan hòa
Hôm nào bên đời đôi mình không rời
Ân tình cao vời nụ hôn ngây ngất
Nhưng rồi hè đến cuộc đời buồn tênh
Sao đành người ơi lấp chôn duyên tình
2. Này người yêu hỡi! chiều nay vắng em
Mình anh lẻ loi bước chân buồn thiu
Nhìn hạt mưa rơi gợi bao nhớ nhung
Gợi bao phút giây ngày ta mới quen
Giờ còn gì đây tình may áo tang
Đời buông tiếng than đớn đau cung đàn
Chuyện ngày xưa ấy nay là giấc mơ buồn
Người đã xa khuất ta còn ngóng trông chờ
Chiều buồn hoang vắng âm thầm khóc thương ai nhiều.
Ngoài kia gió mưa, khóc than sầu [Am] bi
Đường chiều quạnh [B7] hiu, hàng cây xác xơ
Sầu vương ý thơ, buồn hơn nghĩa [Em] trang
Tìm hoài tìm [E7] mãi, nào đâu thấy em
Người tôi dấu yêu đã xa tôi [Am] rồi
Ngày nào hai đứa, duyên tình thắm hương [Em] nồng
Cuộc tình xanh ngát, ngỡ rằng chẳng phai [B7] tàn
Rồi chiều nay bước trên đường vắng, tim u [Em] sầu
[ĐK: ]
Hôm nào bên [Am] người giông bão tơi [Em] bời
Nhưng mà đôi [Am] mình nồng nàn say [Em] đắm
Chuyện mình ngày [Am] đó đẹp tựa vần [Em] thơ
Mơ màng lời [B7] ca nắng xuân chan [Em] hòa
Hôm nào bên [Am] đời đôi mình không [Em] rời
Ân tình cao [Am] vời nụ hôn ngây [Em] ngất
Nhưng rồi hè [Am] đến cuộc đời buồn [Em] tênh
Sao đành người [B7] ơi lấp chôn duyên [Em] tình
2. Này người yêu [Em] hỡi! chiều nay vắng em
Mình anh lẻ loi bước chân buồn [Am] thiu
Nhìn hạt mưa [B7] rơi gợi bao nhớ nhung
Gợi bao phút giây ngày ta mới [Em] quen
Giờ còn gì [E7] đây tình may áo tang
Đời buông tiếng than đớn đau cung [Am] đàn
Chuyện ngày xưa ấy nay là giấc mơ [Em] buồn
Người đã xa khuất ta còn ngóng trông [B7] chờ
Chiều buồn hoang vắng âm thầm khóc thương ai [Em] nhiều.