Chiều Khánh Sơn

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Anh Nguyên: Am

Chiều qua đèo Khánh Sơn... mây vờn Đồi thông hiu hắt gió lay hồn say Đường khúc khuỷu nắng, rừng núi trầm lắng Xuyến chi nở trắng lưng nương.

Chiều trên đèo Khánh Sơn… ôm đàn Chợt người nghệ sĩ lãng quên thời gian Đồi xanh, đồng cỏ, lượn theo ngọn gió Hồn đắm say chốn non ngàn.

[ĐK: ] Khánh Sơn, Tà Gụ buông tóc mây Trắng xóa như dòng nước mắt nàng tiên xưa hóa đá Khánh Sơn ru hồn ta ngất ngây Vọng tiếng đàn đá Raglây, hòa khúc A Lâu đắm say.

Chiều qua đèo Khánh Sơn... trăng vàng Hồn theo mây khói, ánh dương dần tan Đồi thông đợi gió, người đi vẫn nhớ! Khánh Sơn, rừng núi sương mờ.

== DẠO NHẠC ==

Chiều qua đèo Khánh Sơn... mây vờn Đồi thông hiu hắt gió lay hồn say Đường khúc khuỷu nắng, rừng núi trầm lắng Xuyến chi nở trắng lưng nương.

Chiều trên đèo Khánh Sơn… ôm đàn Chợt người nghệ sĩ lãng quên thời gian Đồi xanh, đồng cỏ, lượn theo ngọn gió Hồn đắm say chốn non ngàn.

[ĐK: ] Khánh Sơn, Tà Gụ buông tóc mây Trắng xóa như dòng nước mắt nàng tiên xưa hóa đá Khánh Sơn ru hồn ta ngất ngây Vọng tiếng đàn đá Raglây, hòa khúc A Lâu đắm say.

Chiều qua đèo Khánh Sơn... trăng vàng Hồn theo mây khói, ánh dương dần tan Đồi thông đợi gió, người đi vẫn nhớ! Khánh Sơn, rừng núi sương mờ.

== HẾT BÀI ==

1. Chiều qua đèo Khánh Sơn... mây vờn
Đồi thông hiu hắt gió lay hồn say
Đường khúc khuỷu nắng, rừng núi trầm lắng
Xuyến chi nở trắng lưng nương.

2. Chiều trên đèo Khánh Sơn… ôm đàn
Chợt người nghệ sĩ lãng quên thời gian
Đồi xanh, đồng cỏ, lượn theo ngọn gió
Hồn đắm say chốn non ngàn.

[ĐK: ] 
Khánh Sơn, Tà Gụ buông tóc mây
Trắng xóa như dòng nước mắt nàng tiên xưa hóa đá
Khánh Sơn ru hồn ta ngất ngây
Vọng tiếng đàn đá Raglây, hòa khúc A Lâu đắm say.

3. Chiều qua đèo Khánh Sơn... trăng vàng
Hồn theo mây khói, ánh dương dần tan
Đồi thông đợi gió, người đi vẫn nhớ!
Khánh Sơn, rừng núi sương mờ.

1. [Am] Chiều qua đèo Khánh [G] Sơn... mây [F] vờn
Đồi thông hiu [Am] hắt gió lay hồn [Dm] say
Đường khúc khuỷu [Am] nắng, rừng núi trầm [F] lắng
Xuyến chi nở trắng lưng [E7] nương.

2. [Am] Chiều trên đèo Khánh [G] Sơn… ôm [F] đàn
Chợt người nghệ [Am] sĩ lãng quên thời [Dm] gian
Đồi xanh, đồng [Am] cỏ, lượn theo ngọn [F] gió
Hồn đắm [E7] say chốn non [Am] ngàn.

[ĐK: ] 
Khánh [Dm] Sơn, Tà [G] Gụ buông tóc [C] mây
Trắng [Bb] xóa như dòng nước [Dm] mắt nàng tiên [F] xưa hóa [E] đá
Khánh [Dm] Sơn ru hồn [C] ta ngất [F] ngây
Vọng tiếng đàn đá Rag-[E]lây, hòa [E7] khúc A Lâu đắm [Am] say.

3. [Am] Chiều qua đèo Khánh [G] Sơn... trăng [F] vàng
Hồn theo mây [Am] khói, ánh dương dần [Dm] tan
Đồi thông đợi [Am] gió, người đi vẫn [F] nhớ!
Khánh [E7] Sơn, rừng núi sương [Am] mờ.