Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn Nghe cung sầu lắng vang trong hồn Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa Giòng nước mát xóa nhòa Quãng đời nào xôn xao trong đời ta
Nghe mây chiều xuống nghiêng vai sầu Nghe thu về lá đang thay màu Nghe hồn quạnh vắng những đắm chìm Và tiếng hát lắng trầm Nghe chiều lặng lẽ đi âm thầm
[ĐK: ] Chiều rung lên tiếng hư không Chiều ru im vắng mênh mông vời trông Còn dư âm chốn xa xăm Trầm luân theo kiếp phiêu bồng hoài mong
Chiều buông lơi mấy cung tơ Chiều chơi vơi cuốn xa bờ tuổi thơ Còn đâu đây tiếng ru ai Tàn phai theo bao tháng ngày xóa mờ
Ta như rừng vắng đang khô cằn Em như dòng suối xa mơ màng Đếm từng chiếc lá sắp héo tàn Dệt nốt mấy khúc đàn Cho lòng quên hết bao ưu phiền
== DẠO NHẠC ==
Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn Nghe cung sầu lắng vang trong hồn Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa Giòng nước mát xóa nhòa Quãng đời nào xôn xao trong đời ta
Nghe mây chiều xuống nghiêng vai sầu Nghe thu về lá đang thay màu Nghe hồn quạnh vắng những đắm chìm Và tiếng hát lắng trầm Nghe chiều lặng lẽ đi âm thầm
[ĐK: ] Chiều rung lên tiếng hư không Chiều ru im vắng mênh mông vời trông Còn dư âm chốn xa xăm Trầm luân theo kiếp phiêu bồng hoài mong
Chiều buông lơi mấy cung tơ Chiều chơi vơi cuốn xa bờ tuổi thơ Còn đâu đây tiếng ru ai Tàn phai theo bao tháng ngày xóa mờ
Ta như rừng vắng đang khô cằn Em như dòng suối xa mơ màng Đếm từng chiếc lá sắp héo tàn Dệt nốt mấy khúc đàn Cho lòng quên hết bao ưu phiền
== HẾT BÀI ==
1. Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn
Nghe cung sầu lắng vang trong hồn
Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa
Giòng nước mát xóa nhòa
Quãng đời nào xôn xao trong đời ta
2. Nghe mây chiều xuống nghiêng vai sầu
Nghe thu về lá đang thay màu
Nghe hồn quạnh vắng những đắm chìm
Và tiếng hát lắng trầm
Nghe chiều lặng lẽ đi âm thầm
[ĐK: ] Chiều rung lên tiếng hư không
Chiều ru im vắng mênh mông vời trông
Còn dư âm chốn xa xăm
Trầm luân theo kiếp phiêu bồng hoài mong
Chiều buông lơi mấy cung tơ
Chiều chơi vơi cuốn xa bờ tuổi thơ
Còn đâu đây tiếng ru ai
Tàn phai theo bao tháng ngày xóa mờ
3. Ta như rừng vắng đang khô cằn
Em như dòng suối xa mơ màng
Đếm từng chiếc lá sắp héo tàn
Dệt nốt mấy khúc đàn
Cho lòng quên hết bao ưu phiền
Nghe cung sầu [G] lắng vang trong [C] hồn
[F] Nghe từng chiếc [B7] lá rớt cuối [E7] mùa
Giòng nước mát xóa [F] nhòa
Quãng đời nào [Dm] xôn xao trong đời [E7] ta
2. [Am] Nghe mây chiều [A] xuống nghiêng vai [Dm] sầu
Nghe thu về [G] lá đang thay [C] màu
[F] Nghe hồn quạnh [B7] vắng những đắm [E7] chìm
Và tiếng hát lắng [F] trầm
Nghe chiều lặng [E7] lẽ đi âm [Am] thầm
[ĐK: ] Chiều [F] rung lên tiếng hư [C] không
Chiều [G] ru im vắng mênh [Dm] mông vời [Am] trông
Còn [E7] dư âm chốn xa [Am] xăm
Trầm [F] luân theo kiếp phiêu [B7] bồng hoài [E7] mong
Chiều [F] buông lơi mấy cung [C] tơ
Chiều [G] chơi vơi cuốn xa [Dm] bờ tuổi [Am] thơ
Còn [E7] đâu đây tiếng ru [Am] ai
Tàn [F] phai theo bao tháng [E7] ngày xóa [Am] mờ
3. [Am] Ta như rừng [A] vắng đang khô [Dm] cằn
Em như dòng [G] suối xa mơ [C] màng
[F] Đếm từng chiếc [B7] lá sắp héo [E7] tàn
Dệt nốt mấy khúc [F] đàn
Cho lòng quên [E7] hết bao ưu [Am] phiền