Màu nắng mong manh tan dần cuối chân mây Ngày thoáng qua đây, sao chiều đã phai nhanh Nghe quanh mình trùng khơ i sầu nhớ Khi mặt trời chìm khuất xa xôi
Ở đó quê hương chiều nay mưa nhiều không? Hoặc nắng mênh mông vàng trên nhánh sông gầy Gió có về tìm hương thơm hoa trái? Chim có về xây lại chốn nương thân?
Chiều viễn xứ mênh mang buồn dâng Từng nỗi nhớ thấm sâu da thịt mình Nhớ cánh diều hồn nhiên trong gió Nhớ con đường ngày đó bước bên em
Hè phố em qua nay còn mấy ai quen? Bờ bến khi xưa còn chăng những con đò Ta nơi này dài thêm thương nhớ Dáng em buồn khi chiều xuống quê hương
== DẠO NHẠC ==
Màu nắng mong manh tan dần cuối chân mây Ngày thoáng qua đây, sao chiều đã phai nhanh Nghe quanh mình trùng khơ i sầu nhớ Khi mặt trời chìm khuất xa xôi
Ở đó quê hương chiều nay mưa nhiều không? Hoặc nắng mênh mông vàng trên nhánh sông gầy Gió có về tìm hương thơm hoa trái? Chim có về xây lại chốn nương thân?
Chiều viễn xứ mênh mang buồn dâng Từng nỗi nhớ thấm sâu da thịt mình Nhớ cánh diều hồn nhiên trong gió Nhớ con đường ngày đó bước bên em
Hè phố em qua nay còn mấy ai quen? Bờ bến khi xưa còn chăng những con đò Ta nơi này dài thêm thương nhớ Dáng em buồn khi chiều xuống quê hương
== HẾT BÀI ==
Màu nắng mong manh tan dần cuối chân mây
Ngày thoáng qua đây, sao chiều đã phai nhanh
Nghe quanh mình trùng khơ i sầu nhớ
Khi mặt trời chìm khuất xa xôi
Ở đó quê hương chiều nay mưa nhiều không?
Hoặc nắng mênh mông vàng trên nhánh sông gầy
Gió có về tìm hương thơm hoa trái?
Chim có về xây lại chốn nương thân?
Chiều viễn xứ mênh mang buồn dâng
Từng nỗi nhớ thấm sâu da thịt mình
Nhớ cánh diều hồn nhiên trong gió
Nhớ con đường ngày đó bước bên em
Hè phố em qua nay còn mấy ai quen?
Bờ bến khi xưa còn chăng những con đò
Ta nơi này dài thêm thương nhớ
Dáng em buồn khi chiều xuống quê hương
Một thoáng [F#7] buồn xa đưa.
[B7] Nhớ người xa xưa [Em] cũ.
Cùng [A] anh đón giao [D] thừa [F#7].
[Bm] Tuyết sương mờ giăng lối.
Tựa [B7] bên song thẫn [Em] thờ.
[F#] Những dòng thơ viết [F#7] vội.
Bây giờ mình chơ [Bm] vơ.
Chiều cuối năm viễn [G] xứ.
[Em] Cánh chim di lạc [G] đàn.
[F#] Men say theo về sáng.
[F#] Giao thừa chuyển mùa [F#7] sang.
Chiều [Bm] cuối năm lặng [G] lẽ.
[A] Qua con dốc bạt [D] ngàn.
Hàng [F#7] thông reo khe khẽ.
[F#7] Giữa giao mùa miên [Bm] man.
[Bm] Chiều cuối năm chợt nhớ.
Theo [F#7] nhau về trong mơ.
Ôm ti gôn rạn [Em] vỡ.
Tiếc [A] chi chỉ một [D] lời [F#7].
[Bm] Gió Đông kia buốt giá.
Từng [B7] cơn thấm thịt [Em] da.
[F#] Cố hương ơi vời [F#7] vợi.
Trông về cõi trời [Bm] xa.
[F#] Tiếc chi chỉ một [F#7] lời.
Để mất nhau cả [Bm] đời.