(1) Cho anh được ngồi bên em thầm lặng Để lắng nghe em trút cạn nỗi lòng Em cứ nói, đúng sai không quan trọng Để tâm hồn hết trĩu nặng miên man
(2) Cho anh được cùng hòa chung tâm trạng Để sớt chia bao gánh nặng đêm ngày Dìu dắt lối thoát qua cơn mưa dài Dẫu gian nan anh cũng vui nhận mang
[ĐK: ] Trời lùa mây đưa nguồn nắng về đây Sẽ rọi sáng khu vườn tình xanh lá Đừng lo chi mùa đông tuyết rơi lạnh. Anh là hơi ấm cho em mùa giá băng
== DẠO NHẠC ==
(1) Cho anh được ngồi bên em thầm lặng Để lắng nghe em trút cạn nỗi lòng Em cứ nói, đúng sai không quan trọng Để tâm hồn hết trĩu nặng miên man
(2) Cho anh được cùng hòa chung tâm trạng Để sớt chia bao gánh nặng đêm ngày Dìu dắt lối thoát qua cơn mưa dài Dẫu gian nan anh cũng vui nhận mang
[ĐK: ] Trời lùa mây đưa nguồn nắng về đây Sẽ rọi sáng khu vườn tình xanh lá Đừng lo chi mùa đông tuyết rơi lạnh. Anh là hơi ấm cho em mùa giá băng
== HẾT BÀI ==
(1) Cho anh được ngồi bên em thầm lặng
Để lắng nghe em trút cạn nỗi lòng
Em cứ nói, đúng sai không quan trọng
Để tâm hồn hết trĩu nặng miên man
(2) Cho anh được cùng hòa chung tâm trạng
Để sớt chia bao gánh nặng đêm ngày
Dìu dắt lối thoát qua cơn mưa dài
Dẫu gian nan anh cũng vui nhận mang
[ĐK: ] Trời lùa mây đưa nguồn nắng về đây
Sẽ rọi sáng khu vườn tình xanh lá
Đừng lo chi mùa đông tuyết rơi lạnh.
Anh là hơi ấm cho em mùa giá băng
[Em] [G] [D] [Bm]
[Em] [G] [D] [Bm] [Em]
(1) [G] Cho anh [Em] được ngồi [D] bên em thầm [Bm] lặng
Để lắng [D] nghe em [Bm] trút cạn nỗi [G] lòng
Em cứ [Em] nói, đúng [D] sai không quan [Bm] trọng
Để tâm [D] hồn hết [Bm] trĩu nặng miên [Em] man
(2) [G] Cho anh [Em] được cùng [D] hòa chung tâm [Bm] trạng
Để sớt [D] chia bao [Em] gánh nặng đêm [G] ngày
Dìu dắt [Em] lối thoát [D] qua cơn mưa [Bm] dài
Dẫu gian [D] nan anh [Bm] cũng vui nhận [Em] mang
[ĐK: ] [Em] Trời lùa [G] mây đưa [D] nguồn nắng về [Em] đây
Sẽ rọi [D] sáng khu [G] vườn tình xanh [Em] lá
[Bm] Đừng lo chi mùa [D] đông tuyết rơi lạnh.
Anh là hơi [A] ấm cho [Bm] em mùa giá [Em] băng