Có Phải Em Về Đêm Nay

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Hùng M Nguyễn: Gm

Những ngón tay có đưa đến bàn tay Những mùa thu có đến gió heo may Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nay Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay Trên con đường thời gian trắc trở Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh.

Có phải em về đêm nay Trên con đường chạy dài hoa cỏ Cho lòng anh trở lại với lòng anh Như lá vàng về với lá cây xanh.

Có phải em về đêm nay Để phá tan những nụ cười sắt se sầu tủi Trong những chiều gió đưa về cội Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu.

Những ngón tay có đưa đến bàn tay Những mùa thu có đến gió heo may Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nay Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay Giữa lòng chiều tím lặng Cho anh đừng tìm thấy anh Đo đếm thời gian để giấc mơ đừng tẻ lạnh.

Sao em không về Để dù nắng dù mưa Dù trong thời gian có những tiếng đàn vọng lại Anh vẫn chăn chùm kín cổ Ngủ say mềm để mơ thấy em.

== DẠO NHẠC ==

Những ngón tay có đưa đến bàn tay Những mùa thu có đến gió heo may Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nay Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay Trên con đường thời gian trắc trở Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh.

Có phải em về đêm nay Trên con đường chạy dài hoa cỏ Cho lòng anh trở lại với lòng anh Như lá vàng về với lá cây xanh.

Có phải em về đêm nay Để phá tan những nụ cười sắt se sầu tủi Trong những chiều gió đưa về cội Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu.

Những ngón tay có đưa đến bàn tay Những mùa thu có đến gió heo may Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nay Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay Giữa lòng chiều tím lặng Cho anh đừng tìm thấy anh Đo đếm thời gian để giấc mơ đừng tẻ lạnh.

Sao em không về Để dù nắng dù mưa Dù trong thời gian có những tiếng đàn vọng lại Anh vẫn chăn chùm kín cổ Ngủ say mềm để mơ thấy em.

== HẾT BÀI ==

Những ngón tay có đưa đến bàn tay
Những mùa thu có đến gió heo may
Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh
Có phải em về đêm nay
Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay
Trên con đường thời gian trắc trở
Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ
Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh.

Có phải em về đêm nay
Trên con đường chạy dài hoa cỏ
Cho lòng anh trở lại với lòng anh
Như lá vàng về với lá cây xanh.

Có phải em về đêm nay
Để phá tan những nụ cười sắt se sầu tủi
Trong những chiều gió đưa về cội
Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu.

Những ngón tay có đưa đến bàn tay
Những mùa thu có đến gió heo may
Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh
Có phải em về đêm nay
Có phải em về đêm nay.

Có phải em về đêm nay
Giữa lòng chiều tím lặng
Cho anh đừng tìm thấy anh
Đo đếm thời gian để giấc mơ đừng tẻ lạnh.

Sao em không về
Để dù nắng dù mưa
Dù trong thời gian có những tiếng đàn vọng lại
Anh vẫn chăn chùm kín cổ
Ngủ say mềm để mơ thấy em.

1. Có [Dm] phải em về đêm [C] nay
Trên con [A7] đường thời gian trắc [Dm] trở
Để lòng [D] anh đèn khuya cửa [Gm] ngỏ
Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long [A] lanh

Có [Dm] phải em về đêm [C] nay
Trên con [A7] đường chạy dài hoa [Dm] cỏ
Trong những [D] chiều gió đưa về [Gm] cội
Cho lòng [Bb] anh trở [A] lại với lòng [Dm] anh

[ĐK: ] 
Có [F] phải em về đêm [C] nay
Để phá tan những nụ cười se [F] thắt
Anh vẫn [A7] cười mà đau đớn bao [Dm] nhiêu
Không biết đời [Bb] người có [Gm] đưa đến tin [A] yêu

Có [Am] phải em về đêm [Dm] nay
Giữa [Am] lòng chiều tím [Dm] lặng
Cho [C] anh đừng tìm thấy [F] anh
Để [E] đời người bớt quạnh [A] hiu [A7]

2. Em sẽ [Dm] về, phải không [C] em
Có gì [A7] đâu mà trắc [Dm] trở
Ta lại đi trên con đường dài hoa [Gm] cỏ
Là những đồn phòng ngự của tình [A] yêu

Em sẽ [Dm] về phải không [C] em
Như lá [A7] vàng về với lá cây [Dm] xanh
Trong những [D] chiều gió đưa về [Gm] cội
Cho lòng [Bb] anh trở [A] lại với lòng [Dm] anh.

Em sẽ [Gm] về phải không [D] em?