Có bao giờ một lần em bên tôi, Nghe gió hát lời ru thêm nồng ấm, Và ngàn sao đi về trong mắt biếc, Rồi ngã xuống giọt sương đêm tinh khiết.
Có bao giờ một lần em sẽ nói, Mặc trời mưa trời nắng ở trên cao, Tôi hôn khẽ lên đôi môi ngọt ấm, Khi sao trời lấp lánh mãi không thôi.
[ĐK: ] Có bao giờ tôi đưa em vào giấc mơ, Của một vì sao đêm đêm đi về giấu mặt, Trong màn sương khuya con dế hát ngẩn ngơ, Ru một vì sao đọng trong hạt sương đêm.
Có bao giờ? có bao giờ? em nhé!, Khi một ngày chẳng là giấc mơ qua, Khi sao trời ngủ quên trong mắt biếc, Em là đâu dịu dàng trên vai tôi.
== DẠO NHẠC ==
[ĐK: ] Có bao giờ tôi đưa em vào giấc mơ, Của một vì sao đêm đêm đi về giấu mặt, Trong màn sương khuya con dế hát ngẩn ngơ, Ru một vì sao đọng trong hạt sương đêm.
Có bao giờ? có bao giờ? em nhé!, Khi một ngày chẳng là giấc mơ qua, Khi sao trời ngủ quên trong mắt biếc, Em là đâu dịu dàng trên vai tôi.
* Có bao giờ? có bao giờ? em nhé!, Khi một ngày chẳng là giấc mơ qua, Khi sao trời ngủ quên trong mắt biếc, Em là đâu dịu dàng trên vai.. tôi......
== HẾT BÀI ==
1. Có bao giờ một lần em bên tôi,
Nghe gió hát lời ru thêm nồng ấm,
Và ngàn sao đi về trong mắt biếc,
Rồi ngã xuống giọt sương đêm tinh khiết.
2. Có bao giờ một lần em sẽ nói,
Mặc trời mưa trời nắng ở trên cao,
Tôi hôn khẽ lên đôi môi ngọt ấm,
Khi sao trời lấp lánh mãi không thôi.
[ĐK: ]
Có bao giờ tôi đưa em vào giấc mơ,
Của một vì sao đêm đêm đi về giấu mặt,
Trong màn sương khuya con dế hát ngẩn ngơ,
Ru một vì sao đọng trong hạt sương đêm.
Có bao giờ? có bao giờ? em nhé!,
Khi một ngày chẳng là giấc mơ qua,
Khi sao trời ngủ quên trong mắt biếc,
Em là đâu dịu dàng trên vai tôi.