Trần ai kiếp người bể dâu Tha phương nhớ cố hương vọng về Về nghe tiếng mẹ ầu ơ Bước giang hồ về từ vực sâu
Vực sâu có hiểu vì sao Ta từ đâu về làm kiếp người Một ngày lặng lẽ ra đi Làm đá cuội dưới lòng vực sâu
Vực sâu có hiểu rừng xanh Bao nhiêu lá bấy nhiêu là sầu Rừng xanh có hiểu dòng sông Sông về nguồn người thì về đâu
Dòng sông đã cạn từ lâu Cho người xưa tìm về đất mẹ Một ngày mỏi gối bôn ba Chợt ngoảnh lại đất mẹ còn đâu
Cho quê hương nắng đẹp thanh bình Cho tôi nghe tiếng cười trẻ thơ Cho em tôi mắt lệ vơi sầu Về mà nghe hồn thiêng núi sông
Cho sông đưa nước về cội nguồn Theo chân mây lá về rừng xanh Qua cơn mê có người mong chờ Chờ thiên thu chờ qua kiếp người
Vì sao mãi đợi chờ nhau Đêm trăng khuyết tiếng ai gọi mời Trời cao có hiểu vì sao Kiếp con người đoạn trường trầm luân Hận thù gian dối cho nhau Đâm vào tim ngọt lời vĩnh biệt Đời người một kiếp ba sinh Làm cát bụi dưới lòng huyệt sâu
== DẠO NHẠC ==
Trần ai kiếp người bể dâu Tha phương nhớ cố hương vọng về Về nghe tiếng mẹ ầu ơ Bước giang hồ về từ vực sâu
Vực sâu có hiểu vì sao Ta từ đâu về làm kiếp người Một ngày lặng lẽ ra đi Làm đá cuội dưới lòng vực sâu
Vực sâu có hiểu rừng xanh Bao nhiêu lá bấy nhiêu là sầu Rừng xanh có hiểu dòng sông Sông về nguồn người thì về đâu
Dòng sông đã cạn từ lâu Cho người xưa tìm về đất mẹ Một ngày mỏi gối bôn ba Chợt ngoảnh lại đất mẹ còn đâu
Cho quê hương nắng đẹp thanh bình Cho tôi nghe tiếng cười trẻ thơ Cho em tôi mắt lệ vơi sầu Về mà nghe hồn thiêng núi sông
Cho sông đưa nước về cội nguồn Theo chân mây lá về rừng xanh Qua cơn mê có người mong chờ Chờ thiên thu chờ qua kiếp người
Vì sao mãi đợi chờ nhau Đêm trăng khuyết tiếng ai gọi mời Trời cao có hiểu vì sao Kiếp con người đoạn trường trầm luân Hận thù gian dối cho nhau Đâm vào tim ngọt lời vĩnh biệt Đời người một kiếp ba sinh Làm cát bụi dưới lòng huyệt sâu
== HẾT BÀI ==
Trần ai kiếp người bể dâu
Tha phương nhớ cố hương vọng về
Về nghe tiếng mẹ ầu ơ
Bước giang hồ về từ vực sâu
Vực sâu có hiểu vì sao
Ta từ đâu về làm kiếp người
Một ngày lặng lẽ ra đi
Làm đá cuội dưới lòng vực sâu
Vực sâu có hiểu rừng xanh
Bao nhiêu lá bấy nhiêu là sầu
Rừng xanh có hiểu dòng sông
Sông về nguồn người thì về đâu
Dòng sông đã cạn từ lâu
Cho người xưa tìm về đất mẹ
Một ngày mỏi gối bôn ba
Chợt ngoảnh lại đất mẹ còn đâu
Cho quê hương nắng đẹp thanh bình
Cho tôi nghe tiếng cười trẻ thơ
Cho em tôi mắt lệ vơi sầu
Về mà nghe hồn thiêng núi sông
Cho sông đưa nước về cội nguồn
Theo chân mây lá về rừng xanh
Qua cơn mê có người mong chờ
Chờ thiên thu chờ qua kiếp người
Vì sao mãi đợi chờ nhau
Đêm trăng khuyết tiếng ai gọi mời
Trời cao có hiểu vì sao
Kiếp con người đoạn trường trầm luân
Hận thù gian dối cho nhau
Đâm vào tim ngọt lời vĩnh biệt
Đời người một kiếp ba sinh
Làm cát bụi dưới lòng huyệt sâu
Tha phương [Eb] nhớ cố hương vọng [Gm] về
Về [Cm] nghe tiếng mẹ ầu [F] ơ
Bước giang [F7] hồ về từ vực [Bb] sâu
Vực [Adim] sâu có hiểu vì [D7] sao
Ta từ [G7] đâu về làm kiếp [Cm] người
Một [Adim] ngày lặng lẽ ra [Bb] đi
Làm đá [D7] cuội dưới lòng vực [Gm] sâu [D7]
Vực [Gm] sâu có hiểu rừng [Gm7] xanh
Bao nhiêu [Eb] lá bấy nhiêu là [Gm] sầu
Rừng [Cm] xanh có hiểu dòng [F] sông
Sông về [F7] nguồn người thì về [Bb] đâu
Dòng [Adim] sông đã cạn từ [D7] lâu
Cho người [G7] xưa tìm về đất [Cm] mẹ
Một [Adim] ngày mỏi gối bôn [Bb] ba
Chợt ngoảnh [D7] lại đất mẹ còn [Gm] đâu
Cho quê [G] hương nắng đẹp thanh [Em] bình
Cho tôi [Am] nghe tiếng cười trẻ [Bm] thơ
Cho em [C] tôi mắt lệ vơi [Bm] sầu
Về mà [Am] nghe hồn thiêng núi [D7] sông
Cho sông [G] đưa nước về cội [Em] nguồn
Theo chân [Am] mây lá về rừng [Bm] xanh
Qua cơn [C] mê có người mong [Bm] chờ
Chờ thiên [Am] thu chờ qua kiếp [G] người [D7]
Vì [Gm] sao mãi đợi chờ [Gm7]nhau
Đêm trăng [Eb] khuyết tiếng ai gọi [Gm]mời
Trời [Cm] cao có hiểu vì [F] sao
Kiếp con [F7] người đoạn trường trầm [Bb] luân
Hận [Eb] thù gian dối cho [D7] nhau
Đâm vào tim[G7] ngọt lời vĩnh biệt[Cm]
Đời người[Adim] một kiếp ba sinh[Bb]
Làm cát bụi[D7] dưới lòng huyệt sâu[Gm]