Đàn lơi, buông từng tiếng nấc than van nghẹn ngào Đàn rơi, ôi từng giọt máu trong tim buồn đau Làm sao quên được bao nỗi yêu thương ngày nào Vì đâu tiếng đàn ai giữa đêm đen thét gào.
Ngày đó sống bên nhau Ta quên không nâng niu ngày tháng dài Nay mất đi rồi ta thương nhớ hoài.
Đàn đêm nghe vọng lên tiếng cung thương chập chùng Nhạc khuya sao đọc được nỗi ưu tư còn thấm Hỏi ai có cùng một phút tiếc thương ngàn trùng Dạo lên ngón đàn trên những dây cung não nùng.
== DẠO NHẠC ==
Đàn lơi, buông từng tiếng nấc than van nghẹn ngào Đàn rơi, ôi từng giọt máu trong tim buồn đau Làm sao quên được bao nỗi yêu thương ngày nào Vì đâu tiếng đàn ai giữa đêm đen thét gào.
Ngày đó sống bên nhau Ta quên không nâng niu ngày tháng dài Nay mất đi rồi ta thương nhớ hoài.
Đàn đêm nghe vọng lên tiếng cung thương chập chùng Nhạc khuya sao đọc được nỗi ưu tư còn thấm Hỏi ai có cùng một phút tiếc thương ngàn trùng Dạo lên ngón đàn trên những dây cung não nùng.
== HẾT BÀI ==
Đàn lơi, buông từng tiếng nấc than van nghẹn ngào
Đàn rơi, ôi từng giọt máu trong tim buồn đau
Làm sao quên được bao nỗi yêu thương ngày nào
Vì đâu tiếng đàn ai giữa đêm đen thét gào.
Ngày đó sống bên nhau
Ta quên không nâng niu ngày tháng dài
Nay mất đi rồi ta thương nhớ hoài.
Đàn đêm nghe vọng lên tiếng cung thương chập chùng
Nhạc khuya sao đọc được nỗi ưu tư còn thấm
Hỏi ai có cùng một phút tiếc thương ngàn trùng
Dạo lên ngón đàn trên những dây cung não nùng.
Đàn rơi, ôi từng giọt [D] máu trong tim buồn [B7] đau
Làm [Em] sao quên được bao [G] nỗi yêu thương ngày [Am] nào
Vì [C] đâu tiếng đàn ai [B7] giữa đêm đen thét [Em] gào.
Ngày [Em] đó sống bên [Am] nhau
Ta [D] quên không nâng [G] niu ngày tháng [B7] dài
[Am] Nay mất đi rồi ta thương [B7] nhớ [Em] hoài.
Đàn [Em] đêm nghe vọng lên [G] tiếng cung thương chập [Am] chùng [C]
Nhạc khuya sao đọc được [D] nỗi ưu tư còn [B7] thấm
Hỏi [Em] ai có cùng một [G] phút tiếc thương ngàn [Am] trùng
Dạo [C] lên ngón đàn trên [B7] những dây cung não [Em] nùng.