Dặm trùng muôn lối hồng nhan biết đâu tìm Rồi sắc thái phong trần lụi tan Còn là một nữa cứ mãi xa vời Nhìn liễu buông thân hình cũ.
Bạc đầu con sóng nghìn năm vẫn lưu đày Chịu số kiếp chung tình mù khơi Hồn này tan vỡ đã quá yếu mềm Chợt nhớ thương tiếng dương cầm
Xây giấc mộng chung biết bao trăng tròn Gọi cố nhân trong khoảnh khắc Đây cung đàn xưa đã lỡ dây chùn Ta mong mỏi mối tình si.
ĐK Nghìn thu sông núi vẫn hằn dấu Chân người cũ vẫn còn tiếng ai từng nói Để rồi vẫn luôn mong chờ Chuyện đã qua có phai mòn theo sương khói Mây còn bay theo gió đâu là câu mãi mãi.
Người đi một nửa tâm hồn chết Tâm hồn đau tâm hồn vắng Cả vì sao không còn sáng như hôm nào Mặc kệ nhu mì ta vẫn cứ yêu Nghĩa tình vẫn nặng sâu.
== DẠO NHẠC ==
Dặm trùng muôn lối hồng nhan biết đâu tìm Rồi sắc thái phong trần lụi tan Còn là một nữa cứ mãi xa vời Nhìn liễu buông thân hình cũ.
Bạc đầu con sóng nghìn năm vẫn lưu đày Chịu số kiếp chung tình mù khơi Hồn này tan vỡ đã quá yếu mềm Chợt nhớ thương tiếng dương cầm
Xây giấc mộng chung biết bao trăng tròn Gọi cố nhân trong khoảnh khắc Đây cung đàn xưa đã lỡ dây chùn Ta mong mỏi mối tình si.
ĐK Nghìn thu sông núi vẫn hằn dấu Chân người cũ vẫn còn tiếng ai từng nói Để rồi vẫn luôn mong chờ Chuyện đã qua có phai mòn theo sương khói Mây còn bay theo gió đâu là câu mãi mãi.
Người đi một nửa tâm hồn chết Tâm hồn đau tâm hồn vắng Cả vì sao không còn sáng như hôm nào Mặc kệ nhu mì ta vẫn cứ yêu Nghĩa tình vẫn nặng sâu.
== HẾT BÀI ==
1. Dặm trùng muôn lối hồng nhan biết đâu tìm
Rồi sắc thái phong trần lụi tan
Còn là một nữa cứ mãi xa vời
Nhìn liễu buông thân hình cũ.
2. Bạc đầu con sóng nghìn năm vẫn lưu đày
Chịu số kiếp chung tình mù khơi
Hồn này tan vỡ đã quá yếu mềm
Chợt nhớ thương tiếng dương cầm
3. Xây giấc mộng chung biết bao trăng tròn
Gọi cố nhân trong khoảnh khắc
Đây cung đàn xưa đã lỡ dây chùn
Ta mong mỏi mối tình si.
ĐK
Nghìn thu sông núi vẫn hằn dấu
Chân người cũ vẫn còn tiếng ai từng nói
Để rồi vẫn luôn mong chờ
Chuyện đã qua có phai mòn theo sương khói
Mây còn bay theo gió đâu là câu mãi mãi.
Người đi một nửa tâm hồn chết
Tâm hồn đau tâm hồn vắng
Cả vì sao không còn sáng như hôm nào
Mặc kệ nhu mì ta vẫn cứ yêu
Nghĩa tình vẫn nặng sâu.
Rồi [D] sắc thái phong trần lụi [Em] tan
[Em] Còn là một nữa [D] cứ mãi xa vời
[Em] Nhìn liễu buông thân hình [Bm] cũ.
2. [Em] Bạc đầu con sóng nghìn [Am] năm vẫn lưu đày
Chịu [D] số kiếp chung tình mù [Em] khơi
Hồn này tan vỡ đã quá yếu mềm
[G] Chợt nhớ [B7] thương tiếng dương [Em] cầm
3. [Am] Xây giấc mộng chung biết [Bm] bao trăng tròn
[G] Gọi cố nhân trong khoảnh [Bm] khắc
[Am] Đây cung đàn xưa đã [G] lỡ dây chùn
[C] Ta mong mỏi mối tình [Bm7] si.
ĐK
Nghìn thu sông [Em] núi vẫn hằn dấu
Chân người [D] cũ vẫn còn tiếng ai từng [C] nói
Để rồi vẫn luôn mong [Bm] chờ
[Am] Chuyện đã [Bm] qua có phai mòn theo sương [G] khói
Mây còn bay theo [D] gió đâu là câu mãi [Bm] mãi.
Người đi một [Em] nửa tâm hồn chết
Tâm hồn [D] đau tâm hồn vắng
Cả vì [C] sao không còn sáng như hôm [Bm] nào
[Am] Mặc kệ nhu [G] mì ta vẫn cứ [Bm7] yêu
Nghĩa tình vẫn nặng [Em] sâu.