Đắng Cay Một Chữ Tình

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Slow Surf || Đơn ca: Nữ: Em

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Phương Phương Thảo: Em

Người đã quên rồi còn gì đâu mà tiếc nuối tình nhau, Người cố quên mau chôn vùi bao ngày yêu dấu, Ngàn lời yêu thương còn thấp thoáng giữa trời mênh mông, Bỏ lại sau lưng bước đi tìm hạnh phúc mới.

Một thoáng mê đời là cơn đau là mất mát ngàn sau, Cố giữ cho nhau một lời chào khi gặp lại nhau, Từng ngày trôi qua ngỡ như tháng năm dài lê thê, Tình đời là thế trách ai hỡi nhân tình thế thái.

[ĐK: ] Nếm trái đắng cũng vì chữ tình, Chỉ vì mình là kẻ ngu si, Nếu biết trái tim quá yếu mềm, Ngàn đời sau thôi không yêu nữa. Nếu biết thế nhân là dối lừa, Là thú vui thân xác mà thôi, Đổi trắng thay đen manh áo trao tay, Còn mong gì hạnh phúc ngày mai.

== DẠO NHẠC ==

Người đã quên rồi còn gì đâu mà tiếc nuối tình nhau, Người cố quên mau chôn vùi bao ngày yêu dấu, Ngàn lời yêu thương còn thấp thoáng giữa trời mênh mông, Bỏ lại sau lưng bước đi tìm hạnh phúc mới.

Một thoáng mê đời là cơn đau là mất mát ngàn sau, Cố giữ cho nhau một lời chào khi gặp lại nhau, Từng ngày trôi qua ngỡ như tháng năm dài lê thê, Tình đời là thế trách ai hỡi nhân tình thế thái.

[ĐK: ] Nếm trái đắng cũng vì chữ tình, Chỉ vì mình là kẻ ngu si, Nếu biết trái tim quá yếu mềm, Ngàn đời sau thôi không yêu nữa. Nếu biết thế nhân là dối lừa, Là thú vui thân xác mà thôi, Đổi trắng thay đen manh áo trao tay, Còn mong gì hạnh phúc ngày mai.

[ĐK *: ] Nếm trái đắng cũng vì chữ tình, Chỉ vì mình là kẻ ngu si, Nếu biết trái tim quá yếu mềm, Ngàn đời sau thôi không yêu nữa. Nếu biết thế nhân là dối lừa, Là thú vui thân xác mà thôi, Đổi trắng thay đen manh áo trao tay, Còn mong gì hạnh phúc... ngày.. mai......

== HẾT BÀI ==

1. Người đã quên rồi còn gì đâu mà tiếc nuối tình nhau, 
Người cố quên mau chôn vùi bao ngày yêu dấu, 
Ngàn lời yêu thương còn thấp thoáng giữa trời mênh mông, 
Bỏ lại sau lưng bước đi tìm hạnh phúc mới.

2. Một thoáng mê đời là cơn đau là mất mát ngàn sau, 
Cố giữ cho nhau một lời chào khi gặp lại nhau, 
Từng ngày trôi qua ngỡ như tháng năm dài lê thê, 
Tình đời là thế trách ai hỡi nhân tình thế thái.

[ĐK: ] 
Nếm trái đắng cũng vì chữ tình, 
Chỉ vì mình là kẻ ngu si, 
Nếu biết trái tim quá yếu mềm, 
Ngàn đời sau thôi không yêu nữa.

Nếu biết thế nhân là dối lừa, 
Là thú vui thân xác mà thôi, 
Đổi trắng thay đen manh áo trao tay, 
Còn mong gì hạnh phúc ngày mai.

1. Người đã quên [Em] rồi còn gì đâu mà tiếc [Am] nuối tình nhau
Người cố quên [D] mau chôn vùi bao ngày yêu [G] dấu
Ngàn lời yêu [D] thương còn thấp [E7] thoáng giữa [Am] trời mênh mông
Bỏ lại sau [C] lưng bước đi tìm hạnh phúc [B7] mới.

2. Một thoáng mê [Em] đời là cơn đau là mất [Am] mát ngàn sau
Cố giữ cho [D] nhau một lời chào khi [G] gặp lại nhau
Từng ngày trôi [D] qua ngỡ [E7] như tháng [Am] năm dài lê thê
Tình đời là [C] thế trách ai hỡi nhân tình thế [B7] thái.

[ĐK: ] 
[Em] Nếm trái đắng cũng vì chữ tình
[E7] Chỉ vì mình là [Am] kẻ ngu si
[B7] Nếu biết trái tim quá yếu mềm
Ngàn đời sau thôi [Em] không yêu nữa.

[Em] Nếu biết thế nhân là dối lừa
[E7] Là thú vui thân [Am] xác mà thôi
Đổi [C] trắng thay đen manh [D] áo trao tay
Còn mong [B7] gì hạnh phúc ngày [Em] mai.