Đêm 30 pháo hoa sao lòng con khắc khoải Nỗi ưu hoài lại dâng trào chẳng thể nguôi ngoai Ngồi ngẫn ngơ con nghĩ đến quê nhà Thương nhớ song thân mà trên mắt lệ trào ra
Tân niên ai cũng vui mà riêng con thui thủi Giữa nơi đông người con như trẻ mồ côi Chẳng một ai mong muốn đón mùa xuân Phải cách xa gia đình ôm nỗi niềm lặng thinh
[ĐK: ] Mẹ cha, làng quê, xuân năm nay con cũng chưa quay về Để được đoàn viên bên mái ấm đoàn viên Mẹ cha ơi xin hiểu thấu lòng con Đã mấy năm đông tàn con lỡ hẹn đầu xuân
Nơi đây con ước mong đời qua đi vất vả Thoát ra cảnh nghèo trở về với làng quê Chẳng lẻ loi như bao năm pháo hoa Hạnh phúc đêm giao thừa khi có mẹ và cha
== DẠO NHẠC ==
Đêm 30 pháo hoa sao lòng con khắc khoải Nỗi ưu hoài lại dâng trào chẳng thể nguôi ngoai Ngồi ngẫn ngơ con nghĩ đến quê nhà Thương nhớ song thân mà trên mắt lệ trào ra
Tân niên ai cũng vui mà riêng con thui thủi Giữa nơi đông người con như trẻ mồ côi Chẳng một ai mong muốn đón mùa xuân Phải cách xa gia đình ôm nỗi niềm lặng thinh
[ĐK: ] Mẹ cha, làng quê, xuân năm nay con cũng chưa quay về Để được đoàn viên bên mái ấm đoàn viên Mẹ cha ơi xin hiểu thấu lòng con Đã mấy năm đông tàn con lỡ hẹn đầu xuân
Nơi đây con ước mong đời qua đi vất vả Thoát ra cảnh nghèo trở về với làng quê Chẳng lẻ loi như bao năm pháo hoa Hạnh phúc đêm giao thừa khi có mẹ và cha
== HẾT BÀI ==
1. Đêm 30 pháo hoa sao lòng con khắc khoải
Nỗi ưu hoài lại dâng trào chẳng thể nguôi ngoai
Ngồi ngẫn ngơ con nghĩ đến quê nhà
Thương nhớ song thân mà trên mắt lệ trào ra
2. Tân niên ai cũng vui mà riêng con thui thủi
Giữa nơi đông người con như trẻ mồ côi
Chẳng một ai mong muốn đón mùa xuân
Phải cách xa gia đình ôm nỗi niềm lặng thinh
[ĐK: ] Mẹ cha, làng quê, xuân năm nay con cũng chưa quay về
Để được đoàn viên bên mái ấm đoàn viên
Mẹ cha ơi xin hiểu thấu lòng con
Đã mấy năm đông tàn con lỡ hẹn đầu xuân
3. Nơi đây con ước mong đời qua đi vất vả
Thoát ra cảnh nghèo trở về với làng quê
Chẳng lẻ loi như bao năm pháo hoa
Hạnh phúc đêm giao thừa khi có mẹ và cha
Nỗi ưu [A] hoài lại dâng [Em] trào chẳng thể nguôi [G] ngoai
Ngồi ngẫn [Bm] ngơ con nghĩ đến quê [D] nhà
Thương nhớ song thân [Bm] mà trên mắt lệ [Em] trào ra [A][Em]
2. Tân niên ai cũng [D] vui mà [Bm] riêng con thui [Em] thủi
Giữa nơi đông [A] người con như trẻ [Em] mồ côi
Chẳng một [Bm] ai mong muốn đón mùa [D] xuân
Phải cách xa gia [Bm] đình ôm nỗi niềm lặng [Em] thinh [D][Bm][Em]
[ĐK: ] Mẹ [Am] cha, làng [Em] quê, xuân năm [C] nay con [Em] cũng chưa quay [G] về
[D] Để được đoàn [A] viên bên [Am] mái ấm đoàn [Em] viên
Mẹ cha [Bm] ơi xin hiểu thấu lòng [D] con
[A] Đã mấy năm đông [Bm] tàn con lỡ hẹn đầu [Em] xuân [A][Em]
3. Nơi đây con ước [D] mong đời [Bm] qua đi vất [Em] vả
Thoát ra cảnh [A] nghèo trở về với [Em] làng quê
Chẳng lẻ [Bm] loi như bao năm pháo [D] hoa
Hạnh phúc đêm giao [Bm] thừa khi có mẹ [Em] và cha