Đã nhiều đêm rồi sao không thấy hỏa châu sáng như ngày nào Đã nhiều đêm rồi dưới thung lũng sâu cũng thưa tiếng súng Ngày bình yên rồi sao chiến tranh đã tàn hôm nào Mà bao đêm chẳng thấy lơ lửng trên trời cao Những trái châu màu máu sáng tỏ đêm trường Cho ta thấy rõ vết thù hằn trên quê hương.
Đêm em mong mai này không còn loang trái sáng Đã rút bao niềm tin cùng tuổi thơ Cho những người yêu nhau sẽ được gần nhau tuổi đời thôi khô héo Trên con sông yên lành mang màu xanh nước biếc anh sẽ về bên em bằng thuyền hoa Ta sẽ ngồi gần nhau đốt lửa đêm thâu cùng nhau nói chuyện mai sau.
Biết rằng đêm này tuy không có hỏa châu sáng lưng chừng trời Biết rồi mai này súng gươm có còn cày lên sỏi đá Để ngày lên thật vui có anh bước nhẹ trong đời Cùng em say mùa cưới thắp sáng hoa đèn lên Xua trái châu màu máu tắt hẳn muôn đời Cho ta lấy lại những nụ cười trên đôi môi.
== DẠO NHẠC ==
Đã nhiều đêm rồi sao không thấy hỏa châu sáng như ngày nào Đã nhiều đêm rồi dưới thung lũng sâu cũng thưa tiếng súng Ngày bình yên rồi sao chiến tranh đã tàn hôm nào Mà bao đêm chẳng thấy lơ lửng trên trời cao Những trái châu màu máu sáng tỏ đêm trường Cho ta thấy rõ vết thù hằn trên quê hương.
Đêm em mong mai này không còn loang trái sáng Đã rút bao niềm tin cùng tuổi thơ Cho những người yêu nhau sẽ được gần nhau tuổi đời thôi khô héo Trên con sông yên lành mang màu xanh nước biếc anh sẽ về bên em bằng thuyền hoa Ta sẽ ngồi gần nhau đốt lửa đêm thâu cùng nhau nói chuyện mai sau.
Biết rằng đêm này tuy không có hỏa châu sáng lưng chừng trời Biết rồi mai này súng gươm có còn cày lên sỏi đá Để ngày lên thật vui có anh bước nhẹ trong đời Cùng em say mùa cưới thắp sáng hoa đèn lên Xua trái châu màu máu tắt hẳn muôn đời Cho ta lấy lại những nụ cười trên đôi môi.
== HẾT BÀI ==
Đã nhiều đêm rồi sao không thấy hỏa châu sáng như ngày nào
Đã nhiều đêm rồi dưới thung lũng sâu cũng thưa tiếng súng
Ngày bình yên rồi sao chiến tranh đã tàn hôm nào
Mà bao đêm chẳng thấy lơ lửng trên trời cao
Những trái châu màu máu sáng tỏ đêm trường
Cho ta thấy rõ vết thù hằn trên quê hương.
Đêm em mong mai này không còn loang trái sáng
Đã rút bao niềm tin cùng tuổi thơ
Cho những người yêu nhau sẽ được gần nhau tuổi đời thôi khô héo
Trên con sông yên lành mang màu xanh nước biếc anh sẽ về bên em bằng thuyền hoa
Ta sẽ ngồi gần nhau đốt lửa đêm thâu cùng nhau nói chuyện mai sau.
Biết rằng đêm này tuy không có hỏa châu sáng lưng chừng trời
Biết rồi mai này súng gươm có còn cày lên sỏi đá
Để ngày lên thật vui có anh bước nhẹ trong đời
Cùng em say mùa cưới thắp sáng hoa đèn lên
Xua trái châu màu máu tắt hẳn muôn đời
Cho ta lấy lại những nụ cười trên đôi môi.
Đã nhiều đêm rồi dưới thung lũng sâu cũng thưa tiếng [F] súng
Ngày bình yên rồi [Dm] sao chiến tranh đã tàn hôm nào
Mà bao đêm chẳng thấy lơ lửng trên trời cao
Những trái châu màu [Bb] máu sáng tỏ đêm [Gm] trường
Cho ta thấy [F] rõ vết thù [A7] hằn trên quê [Dm] hương.
[F] Đêm em mong mai này không còn loang trái [Dm] sáng
Đã rút bao niềm tin cùng tuổi thơ
[Gm] Cho những người yêu nhau sẽ được gần [A7] nhau tuổi đời thôi khô héo
[F] Trên con sông yên lành mang màu xanh nước [Dm] biếc anh sẽ về bên em bằng thuyền hoa
[Gm] Ta sẽ ngồi gần nhau đốt lửa đêm [A7] thâu cùng nhau nói chuyện mai [Dm] sau.
Biết rằng đêm [Dm] này tuy không có hỏa [F] châu sáng lưng chừng [Dm] trời
Biết rồi mai này súng gươm có [Gm] còn cày lên sỏi [F] đá
Để ngày lên thật [Bb] vui có anh bước nhẹ trong [Dm] đời
Cùng em say mùa cưới thắp sáng hoa đèn lên
Xua trái châu màu [Bb] máu tắt hẳn muôn [Gm] đời
Cho ta lấy [A7] lại những nụ cười trên đôi [Dm] môi.