Em tự trách mình trong đêm,
em để nỗi nhớ ấy xen vào những cố gắng
để cho tim mình được bình yên như ban đầu.
Giữa những tháng ngày xa nhau,
cảm nhận từng chút cô đơn thấm vào.
Ngửa tay đưa lên trời cao,
che màu nắng chói qua mắt.
Em chỉ muốn ngủ yên và được ngủ yên
trong vòng tay anh.
Đôi tay ngày ấy che chở
những nắng mưa khỏi bờ vai em hao gầy.
Đến bao giờ em thoát khỏi những vấn vương
từ hơi ấm quen thuộc ?
Để có thể yên bình
ngủ ngon qua ngày mai đến !
Phố khuya vắng lặng hơn xưa,
đôi tình nhân cũ không đi về.
Mấy ai có thể tự quên đi
tình mình trong những não nề ?
Phải tự nhắc nhiều lần hơn,
em đã lẩn quẩn bao nhiêu lâu rồi ?
Muốn dứt khỏi những bận tâm
nhấn em vào sâu nỗi trống vắng...
Em chỉ muốn ngủ yên và được ngủ yên
trong vòng tay anh.
Đôi tay ngày ấy che chở
những nắng mưa khỏi bờ vai em hao gầy.
Đến bao giờ em thoát khỏi
những vấn vương từ hơi ấm quen thuộc ?
Để có thể yên bình
ngủ ngon qua ngày mai đến !
Bước chân nào hướng em đi về
phía chân trời màu vui hơn ?
Nơi có hạnh phúc và từng tiếng hát
ru em vào sâu những giấc mộng.
Giấc mơ cùng anh bên nhau
chẳng cách xa thêm lần nào nữa trong đời.
Dù có sống mãi trong giấc mơ,
em chẳng hối tiếc...
Đến bao giờ em thoát khỏi những vấn vương
từ hơi ấm quen thuộc ?
Phải chi thức dậy
mà chẳng nhớ điều gì về nhau
[E7] Khát khao bao năm dài
[Am] Vẫn nghe mình xót xa
[E7] Hoang mang đi tìm [Am] ai.
[C] Chơi vơi theo [G] tháng ngày
[Dm] Mập mờ dĩ [E7] vãng xưa
Lang thang trong phố chiều
[Dm] Lắng nghe cô đơn [Am] về.
[ĐK 1: ]
[C] Đến bao giờ lòng thôi hết [F] vấn vương
[G] Đến bao giờ cho tôi hết [C] thương người
[F] Cho tôi vùi say trong lãng [G] quên xa vời
[E7] Còn mong chi gặp người yêu [G7] dấu xưa.
[C] Đến bao giờ cho tôi hết [F] ngóng trông
[G] Đến khi nào lòng thôi niềm [C] nhớ mong
[F] Đã bao lần tôi mơ được [G] thấy em
[E7] Tìm lại đâu ngày tháng xưa [Am] êm đềm.
2. [Am] Vẫn nghe lòng vấn vương
[E7] Sắt se bao đêm trường
[Am] Vẫn nghe mình nhớ thương
[E7] Chắt chiu kỷ niệm [Am] xưa.
[C] Băng qua bao [G] núi đồi
[Dm] Nghìn trùng đã [E7] cách xa
Không gian như xóa nhòa
[Dm] Dấu yêu xưa phai [Am] mờ.
[ĐK 2: ]
[C] Đến bao giờ cho tôi hết [F] thiết tha
[G] Đến bao giờ mình thôi xót [C] xa lòng
[F] Nhớ nhung hãy chìm trong lãng [G] quên xa vời
[E7] Đừng mong chi về lại nơi [G7] lối xưa.
[C] Cho tôi từ nay thôi hết [F] ngóng trông
[G] Xin thôi đừng vương theo niềm [C] nhớ mong
[F] Chẳng bao giờ còn mơ được [G] thấy em
[E7] Đừng vội theo ngày tháng xưa [Am] êm đềm.
[F] Mất nhau đời tôi không còn [G] có em
[E7] Từ nay thôi đừng tiếc thương [Am] chi người.