Về lại Phú Chiêm ăn tô mì Quảng Uống bát chè tươi mà lòng nghe sướng ran Bao năm đi xa thời gian trôi qua Tình quê nỗi nhớ chốn xưa ta về
Điện Bàn trong tôi là lời ru của bà, là nụ cười của bé Đong đưa điệu hò khoan xanh biếc Thu Bồn Điện Bàn trong tôi là bài ca nồng nàn, vì tình người tình đất Yêu sao Điện Bàn ơi, thương mãi nhớ hoài
== DẠO NHẠC ==
Về lại Phú Chiêm ăn tô mì Quảng Uống bát chè tươi mà lòng nghe sướng ran Bao năm đi xa thời gian trôi qua Tình quê nỗi nhớ chốn xưa ta về
Điện Bàn trong tôi là lời ru của bà, là nụ cười của bé Đong đưa điệu hò khoan xanh biếc Thu Bồn Điện Bàn trong tôi là bài ca nồng nàn, vì tình người tình đất Yêu sao Điện Bàn ơi, thương mãi nhớ hoài
== HẾT BÀI ==
Về lại Phú Chiêm ăn tô mì Quảng
Uống bát chè tươi mà lòng nghe sướng ran
Bao năm đi xa thời gian trôi qua
Tình quê nỗi nhớ chốn xưa ta về
Điện Bàn trong tôi là lời ru của bà, là nụ cười của bé
Đong đưa điệu hò khoan xanh biếc Thu Bồn
Điện Bàn trong tôi là bài ca nồng nàn, vì tình người tình đất
Yêu sao Điện Bàn ơi, thương mãi nhớ hoài
[Em] Uống bát chè [D] tươi [Bm] mà lòng nghe sướng [G] ran
[Am] Bao năm đi xa thời gian trôi [D] qua
Tình quê nỗi [B7] nhớ chốn xưa ta [Em] về
Điện Bàn trong [G] tôi là lời ru của [D] bà, là nụ cười của [Em] bé
Đong đưa điệu hò [Bm] khoan xanh [B7] biếc Thu [Em] Bồn
Điện Bàn trong [G] tôi là bài ca nồng [D] nàn, vì tình người tình [Em] đất
Yêu sao Điện Bàn [Bm] ơi, thương [B7] mãi nhớ [Em] hoài