Bên bờ sông quê, trăng nằm yên đầu núi, giăng mắc dây tơ hồng Anh đàn em ca, cung đàn nâng nhịp phím Bao khúc ca ân tình, trăng sáng đẹp tình quê hương
Mộng đẹp cao sang nơi thành đô quyền quý buông tiếng ca cho đời Điệu buồn buông lơi, cung đàn xưa đã lỡ Nay phím tơ dây chùng, trách dây chùng là tại anh
Trăng sông quê vơi đầy, đàn chùng dây mãi đợi chờ Mà người xưa vẫn mịt mờ Ngọn đèn thành đô muôn màu xanh trắng đỏ Ánh sáng đô thành sao sánh đẹp bằng trăng quê
Điệu buồn buông lơi, nào người chê người chán thành đô quá bẽ bàng Thôi về nghe em cung đàn xưa còn đó Lau mắt nhung ngấn lệ theo ánh trăng về bên anh
== DẠO NHẠC ==
Bên bờ sông quê, trăng nằm yên đầu núi, giăng mắc dây tơ hồng Anh đàn em ca, cung đàn nâng nhịp phím Bao khúc ca ân tình, trăng sáng đẹp tình quê hương
Mộng đẹp cao sang nơi thành đô quyền quý buông tiếng ca cho đời Điệu buồn buông lơi, cung đàn xưa đã lỡ Nay phím tơ dây chùng, trách dây chùng là tại anh
Trăng sông quê vơi đầy, đàn chùng dây mãi đợi chờ Mà người xưa vẫn mịt mờ Ngọn đèn thành đô muôn màu xanh trắng đỏ Ánh sáng đô thành sao sánh đẹp bằng trăng quê
Điệu buồn buông lơi, nào người chê người chán thành đô quá bẽ bàng Thôi về nghe em cung đàn xưa còn đó Lau mắt nhung ngấn lệ theo ánh trăng về bên anh
== HẾT BÀI ==
Bên bờ sông quê, trăng nằm yên đầu núi, giăng mắc dây tơ hồng
Anh đàn em ca, cung đàn nâng nhịp phím
Bao khúc ca ân tình, trăng sáng đẹp tình quê hương
Mộng đẹp cao sang nơi thành đô quyền quý buông tiếng ca cho đời
Điệu buồn buông lơi, cung đàn xưa đã lỡ
Nay phím tơ dây chùng, trách dây chùng là tại anh
Trăng sông quê vơi đầy, đàn chùng dây mãi đợi chờ
Mà người xưa vẫn mịt mờ
Ngọn đèn thành đô muôn màu xanh trắng đỏ
Ánh sáng đô thành sao sánh đẹp bằng trăng quê
Điệu buồn buông lơi, nào người chê người chán thành đô quá bẽ bàng
Thôi về nghe em cung đàn xưa còn đó
Lau mắt nhung ngấn lệ theo ánh trăng về bên anh
Anh đàn em [Gm] ca, cung đàn nâng nhịp [Dm] phím
Bao khúc ca ân [C] tình, trăng sáng đẹp tình quê [F] hương
Mộng đẹp cao [F] sang nơi thành đô quyền [C] quý buông tiếng ca cho [F] đời
Điệu buồn buông [Gm] lơi, cung đàn xưa đã [F] lỡ
Nay phím tơ dây [C7] chùng, trách dây chùng là tại [F] anh
Trăng sông quê vơi [Am] đầy, đàn chùng dây mãi đợi [Bb] chờ
Mà người xưa vẫn mịt [F] mờ
Ngọn đèn thành [Gm] đô muôn màu xanh trắng [C7] đỏ
Ánh sáng đô thành sao sánh đẹp bằng trăng [F] quê
Điệu buồn buông [F] lơi, nào người chê người [C7] chán thành đô quá bẽ [F] bàng
Thôi về nghe [Gm] em cung đàn xưa còn [F] đó
Lau mắt nhung ngấn [C7] lệ theo ánh trăng về bên [F] anh