Anh đi rồi em còn đợi còn trông Anh đi rồi em còn nhớ thương mong Chuyện ngày xưa, chiều nghe tiếng ai hò Đằng xa bóng con đò, nao nức lòng em gái thôn quê.
Nỡ đành sao anh nỡ đành sao Tình em đã trót trao anh rồi Người xưa giờ quên hết bao lời Trời cao có đổi dời xin suốt đời thương mãi em thôi.
[ĐK: ] Mà nay anh bỏ đi rồi Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới Còn em ôm chữ chung tình Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
Có ngờ đâu ai có ngờ đâu Đò xưa nay bỗng dưng quay về Dù thương mà thôi cũng ngậm ngùi Từ khi bước xa rời gương vỡ rồi sao lành người ơi.
[ĐK: ] Ngày xưa ai bỏ đi rồi Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới Còn em ôm chữ chung tình Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
== DẠO NHẠC ==
Anh đi rồi em còn đợi còn trông Anh đi rồi em còn nhớ thương mong Chuyện ngày xưa, chiều nghe tiếng ai hò Đằng xa bóng con đò, nao nức lòng em gái thôn quê.
Nỡ đành sao anh nỡ đành sao Tình em đã trót trao anh rồi Người xưa giờ quên hết bao lời Trời cao có đổi dời xin suốt đời thương mãi em thôi.
[ĐK: ] Mà nay anh bỏ đi rồi Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới Còn em ôm chữ chung tình Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
Có ngờ đâu ai có ngờ đâu Đò xưa nay bỗng dưng quay về Dù thương mà thôi cũng ngậm ngùi Từ khi bước xa rời gương vỡ rồi sao lành người ơi.
[ĐK: ] Ngày xưa ai bỏ đi rồi Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới Còn em ôm chữ chung tình Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
== HẾT BÀI ==
1. Anh đi rồi em còn đợi còn trông
Anh đi rồi em còn nhớ thương mong
Chuyện ngày xưa, chiều nghe tiếng ai hò
Đằng xa bóng con đò, nao nức lòng em gái thôn quê.
2. Nỡ đành sao anh nỡ đành sao
Tình em đã trót trao anh rồi
Người xưa giờ quên hết bao lời
Trời cao có đổi dời xin suốt đời thương mãi em thôi.
[ĐK: ]
Mà nay anh bỏ đi rồi
Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới
Còn em ôm chữ chung tình
Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
3. Có ngờ đâu ai có ngờ đâu
Đò xưa nay bỗng dưng quay về
Dù thương mà thôi cũng ngậm ngùi
Từ khi bước xa rời gương vỡ rồi sao lành người ơi.
[ĐK: ]
Ngày xưa ai bỏ đi rồi
Đến chốn phương trời ấm êm xây đời mới
Còn em ôm chữ chung tình
Đau xót riêng mình, sớm trưa chiều lặng thinh.
Anh đi [A] rồi em còn nhớ thương [Em] mong
Chuyện ngày [D] xưa, chiều nghe tiếng ai [Bm] hò
Đằng xa bóng con [A] đò, nao nức lòng em gái thôn [B7] quê.
2. Nỡ đành [Em] sao anh [Bm] nỡ đành [Em] sao
Tình [A] em đã trót trao anh [Em] rồi
Người [D] xưa giờ quên hết bao [Bm] lời
Trời cao có đổi [D] dời xin suốt [B7] đời thương mãi em [Em] thôi.
[ĐK: ]
Mà [A] nay anh bỏ đi [Em] rồi
Đến chốn phương [D] trời ấm êm xây đời [C] mới [Em]
Còn [A] em ôm chữ chung [C] tình
Đau xót riêng [B7] mình, sớm trưa chiều lặng [Em] thinh.
3. Có ngờ [Em] đâu ai [Bm] có ngờ [Em] đâu
Đò [A] xưa nay bỗng dưng quay [Em] về
Dù [D] thương mà thôi cũng ngậm [Bm] ngùi
Từ khi bước xa [D] rời gương vỡ [B7] rồi sao lành người [Em] ơi.
[ĐK: ]
Ngày [A] xưa ai bỏ đi [Em] rồi
Đến chốn phương [D] trời ấm êm xây đời [C] mới [Em]
Còn [A] em ôm chữ chung [C] tình
Đau xót riêng [B7] mình, sớm trưa chiều lặng [Em] thinh.