Từng cơn mưa chiều nay như tiễn một cuộc tình Ngày xưa anh thầm yêu sao chẳng nói thành lời Để đến hôm nay ngang trái nào đổi thay Hai người hai lối đường mây vẫn giăng đầy.
Đường anh đi về đâu tan nát lòng nặng sầu Còn em đi về mau sông nước xoáy cuộn ngầu Bão tố phong ta thương tiếc cuộc tình ta Anh buồn than trách yêu rồi sao không nói ra.
[ĐK: ] Để đến hôm nay em bước bên chồng rượu hồng ai nâng ly Mà nước mắt tuôn dòng bao kỷ niệm buồn em thả trôi sông Bến đục hay trong thì em cũng phải theo chồng.
Người đi đi càng xa người ở cằn cỗi già Thời gian âm thầm trôi thương nhớ rồi cũng qua Ngồi nếm thương đau anh uống cạn niềm sầu Vì yêu không dám nói nên đời lạc mất nhau.
== DẠO NHẠC ==
Từng cơn mưa chiều nay như tiễn một cuộc tình Ngày xưa anh thầm yêu sao chẳng nói thành lời Để đến hôm nay ngang trái nào đổi thay Hai người hai lối đường mây vẫn giăng đầy.
Đường anh đi về đâu tan nát lòng nặng sầu Còn em đi về mau sông nước xoáy cuộn ngầu Bão tố phong ta thương tiếc cuộc tình ta Anh buồn than trách yêu rồi sao không nói ra.
[ĐK: ] Để đến hôm nay em bước bên chồng rượu hồng ai nâng ly Mà nước mắt tuôn dòng bao kỷ niệm buồn em thả trôi sông Bến đục hay trong thì em cũng phải theo chồng.
Người đi đi càng xa người ở cằn cỗi già Thời gian âm thầm trôi thương nhớ rồi cũng qua Ngồi nếm thương đau anh uống cạn niềm sầu Vì yêu không dám nói nên đời lạc mất nhau.
== HẾT BÀI ==
1. Từng cơn mưa chiều nay như tiễn một cuộc tình
Ngày xưa anh thầm yêu sao chẳng nói thành lời
Để đến hôm nay ngang trái nào đổi thay
Hai người hai lối đường mây vẫn giăng đầy.
2. Đường anh đi về đâu tan nát lòng nặng sầu
Còn em đi về mau sông nước xoáy cuộn ngầu
Bão tố phong ta thương tiếc cuộc tình ta
Anh buồn than trách yêu rồi sao không nói ra.
[ĐK: ]
Để đến hôm nay em bước bên chồng rượu hồng ai nâng ly
Mà nước mắt tuôn dòng bao kỷ niệm buồn em thả trôi sông
Bến đục hay trong thì em cũng phải theo chồng.
3. Người đi đi càng xa người ở cằn cỗi già
Thời gian âm thầm trôi thương nhớ rồi cũng qua
Ngồi nếm thương đau anh uống cạn niềm sầu
Vì yêu không dám nói nên đời lạc mất nhau.
Ngày xưa anh thầm yêu sao chẳng nói thành [Em] lời
[C] Để đến hôm [Dm] nay ngang trái nào đổi thay
Hai người hai [E7] lối đường mây vẫn giăng [Am] đầy.
2. Đường anh đi về [Am] đâu tan nát lòng nặng sầu
Còn em đi về mau sông nước xoáy cuộn [Em] ngầu
[C] Bão tố phong [Dm] ta thương tiếc cuộc tình ta
Anh buồn than [E7] trách yêu rồi sao không nói [Am] ra.
[ĐK: ]
Để đến hôm [Am] nay em bước bên chồng rượu hồng ai nâng [Em] ly
Mà nước mắt tuôn [Am] dòng bao kỷ niệm [Em] buồn em thả trôi sông
Bến đục hay trong thì em cũng phải theo [Am] chồng.
3. Người đi đi càng [Am] xa người ở cằn cỗi già
Thời gian âm thầm trôi thương nhớ rồi cũng [Em] qua
[C] Ngồi nếm thương [Dm] đau anh uống cạn niềm sầu
Vì yêu không dám [E7] nói nên đời lạc mất [Am] nhau.