Chuyện ngày xưa, anh mến em yêu thầm Thường gặp nhau chỉ biết lặng nhìn thôi Rồi ngày qua, anh cách xa thị thành Rong ruổi trên đường đời, để em ngơ ngẩn sầu.
Chuyện tình yêu ai biết đâu mà ngờ Tưởng rời xa, sẽ mãi không còn nhau Nào ngờ đâu, duyên khiến ta trùng phùng Em ướt mi lệ mừng ngày mình được thành đôi.
[ĐK: ] Duyên đôi ta là duyên từ muôn kiếp Ông Tơ bà Nguyệt se thắt dây tơ hồng Để đôi ta nên duyên vợ chồng Yêu thương nhau thật lòng, ngàn đời tình không phai.
Một lều tranh, hai trái tim chung tình Bầy trẻ thơ ríu rít như đàn chim Nguyện ngàn năm, hai chúng ta bền lòng Luôn sớt chia mặn nồng, trọn đời mình bên nhau.
== DẠO NHẠC ==
Chuyện ngày xưa, anh mến em yêu thầm Thường gặp nhau chỉ biết lặng nhìn thôi Rồi ngày qua, anh cách xa thị thành Rong ruổi trên đường đời, để em ngơ ngẩn sầu.
Chuyện tình yêu ai biết đâu mà ngờ Tưởng rời xa, sẽ mãi không còn nhau Nào ngờ đâu, duyên khiến ta trùng phùng Em ướt mi lệ mừng ngày mình được thành đôi.
[ĐK: ] Duyên đôi ta là duyên từ muôn kiếp Ông Tơ bà Nguyệt se thắt dây tơ hồng Để đôi ta nên duyên vợ chồng Yêu thương nhau thật lòng, ngàn đời tình không phai.
Một lều tranh, hai trái tim chung tình Bầy trẻ thơ ríu rít như đàn chim Nguyện ngàn năm, hai chúng ta bền lòng Luôn sớt chia mặn nồng, trọn đời mình bên nhau.
== HẾT BÀI ==
1. Chuyện ngày xưa, anh mến em yêu thầm
Thường gặp nhau chỉ biết lặng nhìn thôi
Rồi ngày qua, anh cách xa thị thành
Rong ruổi trên đường đời, để em ngơ ngẩn sầu.
2. Chuyện tình yêu ai biết đâu mà ngờ
Tưởng rời xa, sẽ mãi không còn nhau
Nào ngờ đâu, duyên khiến ta trùng phùng
Em ướt mi lệ mừng ngày mình được thành đôi.
[ĐK: ] Duyên đôi ta là duyên từ muôn kiếp
Ông Tơ bà Nguyệt se thắt dây tơ hồng
Để đôi ta nên duyên vợ chồng
Yêu thương nhau thật lòng, ngàn đời tình không phai.
3. Một lều tranh, hai trái tim chung tình
Bầy trẻ thơ ríu rít như đàn chim
Nguyện ngàn năm, hai chúng ta bền lòng
Luôn sớt chia mặn nồng, trọn đời mình bên nhau.
Thường gặp [D7] nhau chỉ biết lặng nhìn [Am] thôi
Rồi ngày [D] qua, anh cách xa thị [C] thành
Rong ruổi trên đường [G] đời, để em ngơ ngẩn [D7] sầu.
2. Chuyện tình [G] yêu ai biết đâu mà ngờ
Tưởng rời [D7] xa, sẽ mãi không còn [Am] nhau
Nào ngờ [D] đâu, duyên khiến ta trùng [C] phùng
Em ướt mi lệ [D7] mừng ngày mình được thành [G] đôi.
[ĐK: ] Duyên đôi [G] ta là duyên từ muôn kiếp
Ông Tơ bà [C] Nguyệt se thắt dây tơ [G] hồng
Để đôi [C] ta nên duyên vợ chồng
Yêu thương nhau thật [D7] lòng, ngàn đời tình không [G] phai.
3. Một lều [G] tranh, hai trái tim chung tình
Bầy trẻ [D7] thơ ríu rít như đàn [Am] chim
Nguyện ngàn [D] năm, hai chúng ta bền [C] lòng
Luôn sớt chia mặn [D7] nồng, trọn đời mình bên [G] nhau.