Đón Xuân Nơi Đất Khách (Nỗi Buồn Hoa Phượng Chế)

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Boléro || Đơn ca:

Thấy xuân sắp về lòng bao não nề Cách xa làng quê mấy năm làm thuê Mà sao cứ thế vẫn mãi lê thê Vất vả ngày đêm tứ bề, đường sao thấy dài ghê

Tết nay chắc là tạm xa mái nhà Đón xuân buồn bã đất khách người ta Trầm tư suy nghĩ nước mắt tuôn ra Bóng hình mẹ cha đã già, lòng đau chẳng sau phai nhòa

[ĐK: ] Nhớ về ngày còn thơ, vui xuân đâu có ngờ gánh nặng mẹ cha nâng đỡ Giờ đây ngồi bơ vơ, ngộ ra ngày xuân lúc đó dẫu thân gầy mẹ cha vẫn cho

Tết con vắng nhà mẹ cha tuổi hờn Cũng do vì con Tết không về thăm Để cha mẹ phải chiếc bóng đơn côi Mỏi mòn chờ con vẫn ngồi lệ rơi nói không nên lời

== DẠO NHẠC ==

Thấy xuân sắp về lòng bao não nề Cách xa làng quê mấy năm làm thuê Mà sao cứ thế vẫn mãi lê thê Vất vả ngày đêm tứ bề, đường sao thấy dài ghê

Tết nay chắc là tạm xa mái nhà Đón xuân buồn bã đất khách người ta Trầm tư suy nghĩ nước mắt tuôn ra Bóng hình mẹ cha đã già, lòng đau chẳng sau phai nhòa

[ĐK: ] Nhớ về ngày còn thơ, vui xuân đâu có ngờ gánh nặng mẹ cha nâng đỡ Giờ đây ngồi bơ vơ, ngộ ra ngày xuân lúc đó dẫu thân gầy mẹ cha vẫn cho

Tết con vắng nhà mẹ cha tuổi hờn Cũng do vì con Tết không về thăm Để cha mẹ phải chiếc bóng đơn côi Mỏi mòn chờ con vẫn ngồi lệ rơi nói không nên lời

== HẾT BÀI ==



1. Thấy xuân sắp về lòng bao não nề
Cách xa làng quê mấy năm làm thuê
Mà sao cứ thế vẫn mãi lê thê
Vất vả ngày đêm tứ bề, đường sao thấy dài ghê

2. Tết nay chắc là tạm xa mái nhà
Đón xuân buồn bã đất khách người ta
Trầm tư suy nghĩ nước mắt tuôn ra
Bóng hình mẹ cha đã già, lòng đau chẳng sau phai nhòa

[ĐK: ]  Nhớ về ngày còn thơ, vui xuân đâu có ngờ
gánh nặng mẹ cha nâng đỡ
Giờ đây ngồi bơ vơ, ngộ ra ngày xuân lúc đó
dẫu thân gầy mẹ cha vẫn cho

3. Tết con vắng nhà mẹ cha tuổi hờn
Cũng do vì con Tết không về thăm
Để cha mẹ phải chiếc bóng đơn côi
Mỏi mòn chờ con vẫn ngồi lệ rơi nói không nên lời

Intro: [Em][Am]-[Em][Bm][Em]-[D][Em]

1. Thấy xuân sắp về lòng bao [Em] não nề
Cách xa làng [Bm] quê mấy năm [Em] làm thuê
Mà sao cứ thế vẫn mãi [Am] lê thê
Vất vả ngày đêm tứ [Bm] bề, đường sao thấy [B7] dài ghê

2. Tết nay chắc là tạm xa [Em] mái nhà
Đón xuân buồn [Bm] bã đất khách [Em] người ta
Trầm tư suy nghĩ nước mắt [Am] tuôn ra
Bóng hình mẹ cha đã [Bm] già, lòng [B7] đau chẳng sau [Em] phai nhòa

[ĐK: ]  Nhớ về ngày còn [C] thơ, vui [D] xuân đâu có [G] ngờ
gánh nặng mẹ cha [Em] nâng đỡ
Giờ đây ngồi bơ [Am] vơ, ngộ ra ngày xuân lúc [Bm] đó
dẫu thân gầy mẹ cha vẫn [B7] cho

3. Tết con vắng nhà mẹ cha [Em] tuổi hờn
Cũng do vì [Bm] con Tết không [Em] về thăm
Để cha mẹ phải chiếc bóng [Am] đơn côi
Mỏi mòn chờ con vẫn [Bm] ngồi lệ [B7] rơi nói không [Em] nên lời