Chân bước ngập ngừng đường xưa khơi bao nhiêu kỷ niệm Mà anh chợt nhớ tiếng yêu thầm bên tai Mà nào đâu hay khi vòng tay tôi mất em rồi, tôi đã mất em rồi Kết thúc cuộc tình, đâu còn gì để ước mơ
Xưa cứ ngỡ tình dệt nên thơ, khi yêu ai nào ngờ Tình em mang đến bên anh là dối gian Để rồi hôm nay khi nhận ra đã quá muộn màng sao em nỡ vội vàng Em nỡ phủ phàng, em quên tình anh sao em
[ĐK: ] Tình yêu, khi yêu thì mù quáng, Hết yêu lại chán chường, thôi nhường em bước qua Đau hơn khi biết tình yêu là trò đừa dối gian Em yêu phũ phàng, tôi quá ngỡ ngàng, nghe lòng như vỡ tan Em ơi anh trót yêu rồi, nhưng lỡ yêu lầm ôi đời sao trái ngang Giờ còn mình tôi bước lẻ loi trên phố cũ hôm nào Chân bước nghẹn ngào thôi hết rồi không còn nợ nần nhau.
== DẠO NHẠC ==
Chân bước ngập ngừng đường xưa khơi bao nhiêu kỷ niệm Mà anh chợt nhớ tiếng yêu thầm bên tai Mà nào đâu hay khi vòng tay tôi mất em rồi, tôi đã mất em rồi Kết thúc cuộc tình, đâu còn gì để ước mơ
Xưa cứ ngỡ tình dệt nên thơ, khi yêu ai nào ngờ Tình em mang đến bên anh là dối gian Để rồi hôm nay khi nhận ra đã quá muộn màng sao em nỡ vội vàng Em nỡ phủ phàng, em quên tình anh sao em
[ĐK: ] Tình yêu, khi yêu thì mù quáng, Hết yêu lại chán chường, thôi nhường em bước qua Đau hơn khi biết tình yêu là trò đừa dối gian Em yêu phũ phàng, tôi quá ngỡ ngàng, nghe lòng như vỡ tan Em ơi anh trót yêu rồi, nhưng lỡ yêu lầm ôi đời sao trái ngang Giờ còn mình tôi bước lẻ loi trên phố cũ hôm nào Chân bước nghẹn ngào thôi hết rồi không còn nợ nần nhau.
== HẾT BÀI ==
1. Chân bước ngập ngừng đường xưa khơi bao nhiêu kỷ niệm
Mà anh chợt nhớ tiếng yêu thầm bên tai
Mà nào đâu hay khi vòng tay tôi mất em rồi, tôi đã mất em rồi
Kết thúc cuộc tình, đâu còn gì để ước mơ
2. Xưa cứ ngỡ tình dệt nên thơ, khi yêu ai nào ngờ
Tình em mang đến bên anh là dối gian
Để rồi hôm nay khi nhận ra đã quá muộn màng sao em nỡ vội vàng
Em nỡ phủ phàng, em quên tình anh sao em
[ĐK: ] Tình yêu, khi yêu thì mù quáng,
Hết yêu lại chán chường, thôi nhường em bước qua
Đau hơn khi biết tình yêu là trò đừa dối gian
Em yêu phũ phàng, tôi quá ngỡ ngàng, nghe lòng như vỡ tan
Em ơi anh trót yêu rồi, nhưng lỡ yêu lầm ôi đời sao trái ngang
Giờ còn mình tôi bước lẻ loi trên phố cũ hôm nào
Chân bước nghẹn ngào thôi hết rồi không còn nợ nần nhau.
1. Chân bước ngập ngừng đường [Em] xưa khơi bao nhiêu kỷ [G] niệm
Mà anh chợt [A] nhớ tiếng yêu thầm bên [Em] tai
Mà nào đâu [Am] hay khi vòng tay tôi mất em [C] rồi, tôi [D] đã mất em [G] rồi
[C] Kết thúc cuộc [Em] tình, đâu còn gì để [B7] ước mơ
2. Xưa cứ ngỡ tình dệt nên [Em] thơ, khi yêu ai nào [G] ngờ
Tình em mang [A] đến bên anh là dối [Em] gian
Để rồi hôm [Am] nay khi nhận ra đã quá muộn [C] màng sao [D] em nỡ vội [G] vàng
[C] Em nỡ phủ [B7] phàng, em quên tình anh [Em] sao em [A][Em]
[ĐK: ] Tình [Am] yêu, khi yêu thì mù [Em] quáng,
Hết [D] yêu lại chán [G] chường, thôi nhường em bước [B7] qua
Đau [D] hơn khi biết tình [B7] yêu là trò đừa dối [Em] gian
Em yêu phũ [C] phàng, tôi quá ngỡ [Em] ngàng, nghe lòng như vỡ [B7] tan
Em ơi [Em] anh trót yêu [C] rồi, nhưng lỡ yêu [Em] lầm ôi đời sao trái ngang
Giờ còn mình [Am] tôi bước lẻ loi trên phố cũ hôm [Em] nào
[D] Chân bước nghẹn [G] ngào thôi hết [B7] rồi không còn nợ [Em] nần nhau.