Em bỏ ta rồi đường xưa không nắng Em bỏ ta rồi phố vắng chiều mưa Đường em đi mây giăng sương phủ Đường ta về hoa rũ tiễn đưa.
Em bỏ ta rồi hành trang thiên lý Nửa mảnh ân tình còn lại héo hon Em bỏ ta rồi về tinh cầu lạ Mang cả ân tình trốn phố lên non.
[ĐK: ] Em đi em đi trở về cát bụi Bỏ ta ở lại đời bỗng hoang vu Em đi em đi đời thành đá cuội Bỏ lại chốn này một kiếp phù du Em đi em đi, níu đời thương nhớ Bỏ lại nhân gian một khối tình sầu.
Em bỏ ta rồi mùa xuân lạnh vắng Em bỏ ta rồi tuyết trắng chia ly Em bỏ ta rồi thiên thu yên nghỉ Chẳng nói một lời khép kín bờ mi.
== DẠO NHẠC ==
Em bỏ ta rồi đường xưa không nắng Em bỏ ta rồi phố vắng chiều mưa Đường em đi mây giăng sương phủ Đường ta về hoa rũ tiễn đưa.
Em bỏ ta rồi hành trang thiên lý Nửa mảnh ân tình còn lại héo hon Em bỏ ta rồi về tinh cầu lạ Mang cả ân tình trốn phố lên non.
[ĐK: ] Em đi em đi trở về cát bụi Bỏ ta ở lại đời bỗng hoang vu Em đi em đi đời thành đá cuội Bỏ lại chốn này một kiếp phù du Em đi em đi, níu đời thương nhớ Bỏ lại nhân gian một khối tình sầu.
Em bỏ ta rồi mùa xuân lạnh vắng Em bỏ ta rồi tuyết trắng chia ly Em bỏ ta rồi thiên thu yên nghỉ Chẳng nói một lời khép kín bờ mi.
== HẾT BÀI ==
1. Em bỏ ta rồi đường xưa không nắng
Em bỏ ta rồi phố vắng chiều mưa
Đường em đi mây giăng sương phủ
Đường ta về hoa rũ tiễn đưa.
2. Em bỏ ta rồi hành trang thiên lý
Nửa mảnh ân tình còn lại héo hon
Em bỏ ta rồi về tinh cầu lạ
Mang cả ân tình trốn phố lên non.
[ĐK: ]
Em đi em đi trở về cát bụi
Bỏ ta ở lại đời bỗng hoang vu
Em đi em đi đời thành đá cuội
Bỏ lại chốn này một kiếp phù du
Em đi em đi, níu đời thương nhớ
Bỏ lại nhân gian một khối tình sầu.
3. Em bỏ ta rồi mùa xuân lạnh vắng
Em bỏ ta rồi tuyết trắng chia ly
Em bỏ ta rồi thiên thu yên nghỉ
Chẳng nói một lời khép kín bờ mi.
Em bỏ ta [F] rồi phố vắng chiều [E7] mưa
Đường em đi mây giăng sương phủ
Đường ta [F] về hoa rũ tiễn [E7] đưa.
2. Em bỏ ta [Am] rồi hành trang thiên [G] lý
Nửa mảnh ân [F] tình còn lại héo [E7] hon
Em bỏ ta rồi về tinh cầu lạ
Mang cả ân tình trốn phố lên [Am] non.
[ĐK: ]
Em đi em [Am] đi trở về cát [F] bụi
Bỏ ta ở [E7] lại đời bỗng hoang [Am] vu
Em đi em đi đời thành đá cuội
Bỏ lại chốn [E7] này một kiếp phù [Am] du
Em đi em [C] đi, níu đời thương nhớ
Bỏ lại nhân [E7] gian một khối tình [Am] sầu.
3. Em bỏ ta [Am] rồi mùa xuân lạnh [G] vắng
Em bỏ ta [F] rồi tuyết trắng chia [E7] ly
Em bỏ ta rồi thiên thu yên nghỉ
Chẳng nói một lời khép kín bờ [Am] mi.