Ta đâu phải sinh ra trong cái miệng người đời Sao lời chê cười rơi trên bước ta đi ??? Dặn lòng thị phi ta xem như làn gió Nâng cánh diều bay cao dù hư hao nửa kiếp
Ta cõng trên vai bao gánh nặng, muộn phiền Cơm, áo, gạo, tiền sao tránh tiếng thị phi Đời này ai thương, khi ta nghèo khó? Nhưng ghét mình cao sang, kệ đi ta chẳng màng
[ĐK: ] Bẽ bàng, tôi gánh thị phi Tôi gánh thị phi trên bước đời lọc lừa, dối gian Gánh những tiếng chê bai, vác bao lời oan trái Đắng cay nơi chợ đời
Thế thời, thời thế đổi thay Hiểu thấu lòng ai sao thấy nghẹn lòng chua cay Sa cơ trách mình thôi Ai sang giàu quên lối Lời hẹn thề phôi phai
Xin trả cho ai bao kỉ niệm hôm nào Đối diện ngọt ngào, quay lưng dối lừa ta. Miệng đời điêu ngoa, dăm ba câu tử tế Nhân thế nào phù suy, kệ đi cái lẽ đời.
== DẠO NHẠC ==
Ta đâu phải sinh ra trong cái miệng người đời Sao lời chê cười rơi trên bước ta đi ??? Dặn lòng thị phi ta xem như làn gió Nâng cánh diều bay cao dù hư hao nửa kiếp
Ta cõng trên vai bao gánh nặng, muộn phiền Cơm, áo, gạo, tiền sao tránh tiếng thị phi Đời này ai thương, khi ta nghèo khó? Nhưng ghét mình cao sang, kệ đi ta chẳng màng
[ĐK: ] Bẽ bàng, tôi gánh thị phi Tôi gánh thị phi trên bước đời lọc lừa, dối gian Gánh những tiếng chê bai, vác bao lời oan trái Đắng cay nơi chợ đời
Thế thời, thời thế đổi thay Hiểu thấu lòng ai sao thấy nghẹn lòng chua cay Sa cơ trách mình thôi Ai sang giàu quên lối Lời hẹn thề phôi phai
Xin trả cho ai bao kỉ niệm hôm nào Đối diện ngọt ngào, quay lưng dối lừa ta. Miệng đời điêu ngoa, dăm ba câu tử tế Nhân thế nào phù suy, kệ đi cái lẽ đời.
== HẾT BÀI ==
1. Ta đâu phải sinh ra trong cái miệng người đời
Sao lời chê cười rơi trên bước ta đi ???
Dặn lòng thị phi ta xem như làn gió
Nâng cánh diều bay cao dù hư hao nửa kiếp
2. Ta cõng trên vai bao gánh nặng, muộn phiền
Cơm, áo, gạo, tiền sao tránh tiếng thị phi
Đời này ai thương, khi ta nghèo khó?
Nhưng ghét mình cao sang, kệ đi ta chẳng màng
[ĐK: ] Bẽ bàng, tôi gánh thị phi
Tôi gánh thị phi trên bước đời lọc lừa, dối gian
Gánh những tiếng chê bai, vác bao lời oan trái
Đắng cay nơi chợ đời
Thế thời, thời thế đổi thay
Hiểu thấu lòng ai sao thấy nghẹn lòng chua cay
Sa cơ trách mình thôi Ai sang giàu quên lối
Lời hẹn thề phôi phai
3. Xin trả cho ai bao kỉ niệm hôm nào
Đối diện ngọt ngào, quay lưng dối lừa ta.
Miệng đời điêu ngoa, dăm ba câu tử tế
Nhân thế nào phù suy, kệ đi cái lẽ đời.
1. Ta đâu phải sinh [Em] ra [B7] trong cái miệng người [Em] đời
Sao lời chê [G] cười rơi trên bước ta [Bm] đi ???
Dặn lòng thị [G] phi ta xem như làn [C] gió
Nâng [E7] cánh diều bay [Am] cao dù [C] hư hao nửa [B7] kiếp
2. Ta cõng trên [Em] vai [B7] bao gánh nặng, muộn [Em] phiền
Cơm, áo, gạo, [G] tiền sao tránh tiếng thị [Bm] phi
Đời này ai [D] thương, khi ta nghèo [C] khó?
Nhưng [E7] ghét mình cao [Am] sang, kệ [B7] đi ta chẳng [Em] màng [Am][Em]
[ĐK: ] Bẽ [Em] bàng, tôi gánh thị [G] phi
Tôi gánh thị [C] phi trên bước đời lọc lừa, [Em] dối gian
Gánh [E7] những tiếng chê [Am] bai, vác bao lời oan [B7] trái
Đắng cay nơi chợ [Em] đời
Thế [Em] thời, thời thế đổi [G] thay
Hiểu thấu lòng [C] ai sao thấy nghẹn lòng chua [Em] cay
Sa [E7] cơ trách mình [Am] thôi - Ai sang giàu quên [B7] lối
Lời hẹn thề phôi [Em] phai [D][Em]
3. Xin trả cho [B7] ai bao kỉ niệm hôm [Em] nào
Đối diện ngọt [G] ngào, quay lưng dối lừa [Bm] ta.
Miệng đời điêu [D] ngoa, dăm ba câu tử [C] tế
Nhân [E7] thế nào phù [Am] suy, kệ [B7] đi cái lẽ [Em] đời.