Ta hát cho nhau, tiếng lòng xa xôi cằn cỗi Xuân vẫn chưa phai, mà ánh trăng xuân già nua Khúc tình ngọc ngà, cũng chỉ là giấc mơ xa Bến bờ ngọt ngào sẽ mãi mãi là niềm ước ao.
Em có nghe chăng tiếng đàn xa xôi trầm lắng Buông khúc trăm năm, buồn khóc tơ duyên chùng dây Trách gì lòng người, ngăn cách một vách thiên thu Trách gì lòng mình, ôm ấp một giấc mơ hoang.
Ngồi nghe tình khóc, nghe giọt nước mắt, nghe tiếng thở dài Lãng quên ngày tháng, mình về trong tiếng lạc loài Chiều hoen làn tóc, hoen màu phai úa, hoen ánh xuân tàn Giấc mơ tình cũ, người yêu hỡi, cũng chỉ là sương khói trăm năm.
== DẠO NHẠC ==
Ta hát cho nhau, tiếng lòng xa xôi cằn cỗi Xuân vẫn chưa phai, mà ánh trăng xuân già nua Khúc tình ngọc ngà, cũng chỉ là giấc mơ xa Bến bờ ngọt ngào sẽ mãi mãi là niềm ước ao.
Em có nghe chăng tiếng đàn xa xôi trầm lắng Buông khúc trăm năm, buồn khóc tơ duyên chùng dây Trách gì lòng người, ngăn cách một vách thiên thu Trách gì lòng mình, ôm ấp một giấc mơ hoang.
Ngồi nghe tình khóc, nghe giọt nước mắt, nghe tiếng thở dài Lãng quên ngày tháng, mình về trong tiếng lạc loài Chiều hoen làn tóc, hoen màu phai úa, hoen ánh xuân tàn Giấc mơ tình cũ, người yêu hỡi, cũng chỉ là sương khói trăm năm.
== HẾT BÀI ==
Ta hát cho nhau, tiếng lòng xa xôi cằn cỗi
Xuân vẫn chưa phai, mà ánh trăng xuân già nua
Khúc tình ngọc ngà, cũng chỉ là giấc mơ xa
Bến bờ ngọt ngào sẽ mãi mãi là niềm ước ao.
Em có nghe chăng tiếng đàn xa xôi trầm lắng
Buông khúc trăm năm, buồn khóc tơ duyên chùng dây
Trách gì lòng người, ngăn cách một vách thiên thu
Trách gì lòng mình, ôm ấp một giấc mơ hoang.
Ngồi nghe tình khóc, nghe giọt nước mắt, nghe tiếng thở dài
Lãng quên ngày tháng, mình về trong tiếng lạc loài
Chiều hoen làn tóc, hoen màu phai úa, hoen ánh xuân tàn
Giấc mơ tình cũ, người yêu hỡi, cũng chỉ là sương khói trăm năm.
Xuân vẫn chưa [Dm] phai, mà [G7] ánh trăng xuân già [C] nua
Khúc tình ngọc [Bdim] ngà, cũng [E7] chỉ là giấc mơ [F] xa
Bến bờ ngọt [E] ngào sẽ mãi mãi là niềm ước [E7] ao.
Em có nghe [Am] chăng tiếng đàn xa xôi trầm lắng
Buông khúc trăm [Dm] năm, buồn [G7] khóc tơ duyên chùng [C] dây
Trách gì lòng [Bdim] người, ngăn [E7] cách một vách thiên [F] thu
Trách gì lòng [E] mình, ôm [E7] ấp một giấc mơ [Am] hoang.
Ngồi nghe tình [Am] khóc, nghe giọt nước [F] mắt, nghe tiếng thở [Dm] dài
Lãng quên ngày [E7] tháng, mình về trong tiếng lạc [Am] loài [E7]
Chiều hoen làn [Am] tóc, hoen màu phai [F] úa, hoen ánh xuân [Dm] tàn
Giấc mơ tình [E7] cũ, người yêu [F] hỡi, cũng chỉ [E7] là sương khói trăm [Am] năm.