Ngàn xác lá rơi đầy phố, hạt sương rớt rơi ướt vai Mùa đông đến, ngọn gió hắt hiu se lòng tôi thêm nhớ nhung Chiều nhạt nắng mây đìu hiu, nỗi cô liêu ôi não nùng Buồn nhớ ai hoen lệ cay khi tình phải khóc u hoài.
Người đã đến bên đời tôi, người đã đến những giấc mơ Thần tiên ấy lòng nhung nhớ muôn hoa mùa xuân bên nắng vàng Thề trọn kiếp yêu dài lâu sẽ bên nhau suốt đời Mình có đôi, đừng quên lối về.
Tình đã ngỡ không gì xa cách tình ta đời đời Tình đã ngỡ sao dù muôn sóng trùng dương bão bùng Tình đã ngỡ con thuyền đến bến tình yêu vững bền Và sẽ có cuộc đời mình hạnh phúc.
Ngờ đâu phải chia bờ lối, ngờ đâu phải ôm đắng cay Để than van, để nhung nhớ, cuộc tình lỡ nghe xót xa Ngờ đâu phải ôm hờn tiếng, ngờ đâu phải đau ngậm ngùi Nỗi bơ vơ buồn nghe gió lạnh mùa đông.
== DẠO NHẠC ==
Ngàn xác lá rơi đầy phố, hạt sương rớt rơi ướt vai Mùa đông đến, ngọn gió hắt hiu se lòng tôi thêm nhớ nhung Chiều nhạt nắng mây đìu hiu, nỗi cô liêu ôi não nùng Buồn nhớ ai hoen lệ cay khi tình phải khóc u hoài.
Người đã đến bên đời tôi, người đã đến những giấc mơ Thần tiên ấy lòng nhung nhớ muôn hoa mùa xuân bên nắng vàng Thề trọn kiếp yêu dài lâu sẽ bên nhau suốt đời Mình có đôi, đừng quên lối về.
Tình đã ngỡ không gì xa cách tình ta đời đời Tình đã ngỡ sao dù muôn sóng trùng dương bão bùng Tình đã ngỡ con thuyền đến bến tình yêu vững bền Và sẽ có cuộc đời mình hạnh phúc.
Ngờ đâu phải chia bờ lối, ngờ đâu phải ôm đắng cay Để than van, để nhung nhớ, cuộc tình lỡ nghe xót xa Ngờ đâu phải ôm hờn tiếng, ngờ đâu phải đau ngậm ngùi Nỗi bơ vơ buồn nghe gió lạnh mùa đông.
== HẾT BÀI ==
Ngàn xác lá rơi đầy phố, hạt sương rớt rơi ướt vai
Mùa đông đến, ngọn gió hắt hiu se lòng tôi thêm nhớ nhung
Chiều nhạt nắng mây đìu hiu, nỗi cô liêu ôi não nùng
Buồn nhớ ai hoen lệ cay khi tình phải khóc u hoài.
Người đã đến bên đời tôi, người đã đến những giấc mơ
Thần tiên ấy lòng nhung nhớ muôn hoa mùa xuân bên nắng vàng
Thề trọn kiếp yêu dài lâu sẽ bên nhau suốt đời
Mình có đôi, đừng quên lối về.
Tình đã ngỡ không gì xa cách tình ta đời đời
Tình đã ngỡ sao dù muôn sóng trùng dương bão bùng
Tình đã ngỡ con thuyền đến bến tình yêu vững bền
Và sẽ có cuộc đời mình hạnh phúc.
Ngờ đâu phải chia bờ lối, ngờ đâu phải ôm đắng cay
Để than van, để nhung nhớ, cuộc tình lỡ nghe xót xa
Ngờ đâu phải ôm hờn tiếng, ngờ đâu phải đau ngậm ngùi
Nỗi bơ vơ buồn nghe gió lạnh mùa đông.
Mùa đông [C] đến, ngọn gió [Bm] hắt hiu se lòng [Am] tôi thêm nhớ [D7] nhung
Chiều nhạt [C] nắng mây đìu hiu, nỗi cô [Bm] liêu ôi não [Em] nùng
Buồn nhớ [Am] ai hoen lệ cay khi tình [D7] phải khóc u hoài.
Người đã [G] đến bên đời tôi, người đã [Em] đến những giấc mơ
Thần tiên [C] ấy lòng nhung [Bm] nhớ muôn hoa mùa [Am] xuân bên nắng [D7] vàng
Thề trọn [C] kiếp yêu dài lâu sẽ bên [Bm] nhau suốt [Em] đời
Mình có [C] đôi, đừng [D7] quên lối [G] về.
Tình đã [C] ngỡ không gì xa cách tình [Bm] ta đời đời
Tình đã [C] ngỡ sao dù muôn sóng trùng [Bm] dương bão bùng
Tình đã [C] ngỡ con thuyền đến bến tình [Bm] yêu vững [Em] bền
Và sẽ [Am] có cuộc đời mình hạnh [D7] phúc.
Ngờ đâu [G] phải chia bờ [Bm] lối, ngờ đâu [Em] phải ôm đắng [C] cay
Để than van, để nhung [Am] nhớ, cuộc tình [D7] lỡ nghe xót xa
Ngờ đâu [G] phải ôm hờn [Bm] tiếng, ngờ đâu [Em] phải đau ngậm [C] ngùi
Nỗi bơ [Am] vơ buồn [D7] nghe gió lạnh mùa [G] đông.