[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
Vì nắng đẹp mùa xuân vì lá vàng mùa thu Vì tuyết đã tan theo đông tàn Vì ánh hồng ban mai Vì bóng chiều hoàng hôn Vì trăng sáng soi cho đêm dài Ôi nhân loại là gì Mà Chúa quá thương yêu?
[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
Vì sông ngòi biển khơi vì núi đồi cỏ cây Vì hoa thắm với muôn sắc màu Vì tinh cầu chuyển xoay Vì bốn mùa đổi thay Thời gian đếm bước theo tháng ngày Ôi nhân loại là gì Mà Chúa quá thương yêu?
Vì một ngày xa xưa thuở đất trời hoang sơ Ngài tạo tác con nên giống Ngài Vì ơn Ngài bao la Vượt mây ngàn trời xa Phàm nhân hỡi hát lên chúc mừng Ôi tro bụi làm người Mà Chúa quá thương yêu.
[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
== DẠO NHẠC ==
[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
Vì nắng đẹp mùa xuân vì lá vàng mùa thu Vì tuyết đã tan theo đông tàn Vì ánh hồng ban mai Vì bóng chiều hoàng hôn Vì trăng sáng soi cho đêm dài Ôi nhân loại là gì Mà Chúa quá thương yêu?
[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
Vì sông ngòi biển khơi vì núi đồi cỏ cây Vì hoa thắm với muôn sắc màu Vì tinh cầu chuyển xoay Vì bốn mùa đổi thay Thời gian đếm bước theo tháng ngày Ôi nhân loại là gì Mà Chúa quá thương yêu?
Vì một ngày xa xưa thuở đất trời hoang sơ Ngài tạo tác con nên giống Ngài Vì ơn Ngài bao la Vượt mây ngàn trời xa Phàm nhân hỡi hát lên chúc mừng Ôi tro bụi làm người Mà Chúa quá thương yêu.
[ĐK: ] Chúa ơi! Con không biết nói gì Con không biết lấy gì mà tạ ơn Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi Lúc con một mình với Ngài Là trái tim là tình yêu Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
== HẾT BÀI ==
[ĐK: ]
Chúa ơi! Con không biết nói gì
Con không biết lấy gì mà tạ ơn
Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi
Lúc con một mình với Ngài
Là trái tim là tình yêu
Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
1. Vì nắng đẹp mùa xuân vì lá vàng mùa thu
Vì tuyết đã tan theo đông tàn
Vì ánh hồng ban mai
Vì bóng chiều hoàng hôn
Vì trăng sáng soi cho đêm dài
Ôi nhân loại là gì
Mà Chúa quá thương yêu?
[ĐK: ]
Chúa ơi! Con không biết nói gì
Con không biết lấy gì mà tạ ơn
Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi
Lúc con một mình với Ngài
Là trái tim là tình yêu
Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
2. Vì sông ngòi biển khơi vì núi đồi cỏ cây
Vì hoa thắm với muôn sắc màu
Vì tinh cầu chuyển xoay
Vì bốn mùa đổi thay
Thời gian đếm bước theo tháng ngày
Ôi nhân loại là gì
Mà Chúa quá thương yêu?
3. Vì một ngày xa xưa thuở đất trời hoang sơ
Ngài tạo tác con nên giống Ngài
Vì ơn Ngài bao la
Vượt mây ngàn trời xa
Phàm nhân hỡi hát lên chúc mừng
Ôi tro bụi làm người
Mà Chúa quá thương yêu.
[ĐK: ]
Chúa ơi! Con không biết nói gì
Con không biết lấy gì mà tạ ơn
Để tạ ơn là những giọt nước mắt tuôn rơi
Lúc con một mình với Ngài
Là trái tim là tình yêu
Là cuộc sống này con dâng tặng Ngài.
Chúa [Dm] ơi! Con không [C] biết nói [Bb] gì
Con không [E7] biết lấy [A7] gì mà tạ [Dm] ơn
Để tạ ơn [Gm] là những giọt nước [Dm] mắt tuôn rơi
[Gm] Lúc con một [A7] mình với [Dm] Ngài
Là trái [A7] tim là tình [Bb] yêu
Là cuộc sống [Dm] này con [A7] dâng tặng [Dm] Ngài.
1. Vì nắng [Dm] đẹp mùa xuân vì lá [A7] vàng mùa [Dm] thu
Vì tuyết [Gm] đã tan theo đông [A7] tàn
Vì ánh [Dm] hồng ban [F] mai
Vì bóng [A7] chiều hoàng [Bb] hôn
Vì trăng [Gm] sáng soi cho đêm [A7] dài
[Gm] Ôi nhân [Dm] loại là gì
[Bb] Mà Chúa [A7] quá thương [Dm] yêu?
[ĐK: ]
Chúa [Dm] ơi! Con không [C] biết nói [Bb] gì
Con không [E7] biết lấy [A7] gì mà tạ [Dm] ơn
Để tạ ơn [Gm] là những giọt nước [Dm] mắt tuôn rơi
[Gm] Lúc con một [A7] mình với [Dm] Ngài
Là trái [A7] tim là tình [Bb] yêu
Là cuộc sống [Dm] này con [A7] dâng tặng [Dm] Ngài.
2. Vì sông [Dm] ngòi biển khơi vì núi [A7] đồi cỏ [Dm] cây
Vì hoa [Gm] thắm với muôn sắc [A7] màu
Vì tinh [Dm] cầu chuyển [F] xoay
Vì bốn [A7] mùa đổi [Bb] thay
Thời gian [Gm] đếm bước theo tháng [A7] ngày
[Gm] Ôi nhân [Dm] loại là gì
[Bb] Mà Chúa [A7] quá thương [Dm] yêu?
3. Vì một [Dm] ngày xa xưa thuở đất [A7] trời hoang [Dm] sơ
Ngài tạo [Gm] tác con nên giống [A7] Ngài
Vì ơn [Dm] Ngài bao [F] la
Vượt mây [A7] ngàn trời [Bb] xa
Phàm nhân [Gm] hỡi hát lên chúc [A7] mừng
[Gm] Ôi tro [Dm] bụi làm người
[Bb] Mà Chúa [A7] quá thương [Dm] yêu.
[ĐK: ]
Chúa [Dm] ơi! Con không [C] biết nói [Bb] gì
Con không [E7] biết lấy [A7] gì mà tạ [Dm] ơn
Để tạ ơn [Gm] là những giọt nước [Dm] mắt tuôn rơi
[Gm] Lúc con một [A7] mình với [Dm] Ngài
Là trái [A7] tim là tình [Bb] yêu
Là cuộc sống [Dm] này con [A7] dâng tặng [Dm] Ngài.