Còn nhớ chăng, hỡi người đi viễn xứ tha hương. Dặm đường xa bao sương gió, có nhớ một thời bình yên nơi quê nhà. Dòng sông xưa, không ai ra đứng ngắm sao rơi. Chiều trên bến, bơ vơ như chim mỏi cánh bay. Mong sao tìm đến, khung trời cũ. Người ra đi còn mang theo nặng trên vai, một góc phố xưa mong chờ. Nhìn quê hương chìm trong mưa, tuổi thơ ngây, cùng nhau tắm dưới cơn mưa. Giờ xa nhau đời qua mau, tìm nơi đâu, được yên giấc về cuối đời. Như bao lần chia tay nào ai hay, khi xa nhau, giấu thương đau để chiều nay, ngồi nhớ người xưa. Chiều nay nghe lòng bâng khuâng, Nhìn mây bay, bay xa phía chân trời. Người ra đi còn mang theo nặng trên vai, một góc phố xưa mong chờ. Mùa thu qua sương buông lơi lá khô rơi bên nhà, vang câu hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương. Người ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ Giờ đâu còn, từ nay còn tìm đâu...?
Chiều nay nghe lòng bâng khuâng Nhìn mây bay bay xa phía chân trời Người ra đi còn mang theo nặng trên vai, một góc phố xưa mong chờ. Mùa thu qua sương buông lơi lá khô rơi bên nhà, vang câu hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương. Người ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ Giờ đâu còn, từ nay tìm nơi... đâu...?
== HẾT BÀI ==
Còn nhớ chăng, hỡi người đi viễn xứ tha hương.
Dặm đường xa bao sương gió, có nhớ một thời bình yên nơi quê nhà.
Dòng sông xưa, không ai ra đứng ngắm sao rơi.
Chiều trên bến, bơ vơ như chim mỏi cánh bay.
Mong sao tìm đến, khung trời cũ.
Người ra đi còn mang theo nặng trên vai,
một góc phố xưa mong chờ.
Nhìn quê hương chìm trong mưa, tuổi thơ ngây,
cùng nhau tắm dưới cơn mưa.
Giờ xa nhau đời qua mau, tìm nơi đâu,
được yên giấc về cuối đời.
Như bao lần chia tay nào ai hay, khi xa nhau,
giấu thương đau để chiều nay, ngồi nhớ người xưa.
Chiều nay nghe lòng bâng khuâng,
Nhìn mây bay, bay xa phía chân trời.
Người ra đi còn mang theo nặng trên vai,
một góc phố xưa mong chờ.
Mùa thu qua sương buông lơi lá khô rơi bên nhà,
vang câu hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương.
Người ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ
Giờ đâu còn, từ nay còn tìm đâu...?
Chiều nay nghe lòng bâng khuâng
Nhìn mây bay bay xa phía chân trời
Người ra đi còn mang theo nặng trên vai,
một góc phố xưa mong chờ.
Mùa thu qua sương buông lơi lá khô rơi bên nhà,
vang câu hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương.
Người ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ
Giờ đâu còn, từ nay tìm nơi... đâu...?
Dặm đường xa bao sương [D7] gió, có nhớ một thời bình yên nơi quê [Gm] nhà.
Dòng sông [D7] xưa, không ai ra [Bb] đứng ngắm sao [D] rơi.
Chiều trên [D7] bến, bơ vơ như chim mỏi cánh bay.
Mong sao tìm đến, khung trời [Bb] cũ.
Người [Bb] ra đi còn [Gm] mang theo nặng [D7] trên vai,
một góc phố xưa [Bb] mong chờ.
Nhìn [Bb] quê hương chìm [Gm] trong mưa, tuổi [D7] thơ ngây,
cùng nhau tắm dưới [Gm] cơn mưa.
Giờ [Bb] xa nhau đời [Gm] qua mau, tìm [D7] nơi đâu,
được yên giấc về [D7] cuối đời.
Như [Am] bao lần chia tay [Gm] nào ai hay, khi xa [Am] nhau,
giấu thương đau để chiều [C] nay, ngồi nhớ người [Dm] xưa.
Chiều [Bb] nay nghe lòng [Gm] bâng khuâng,
Nhìn [D7] mây bay, bay xa phía [Bb] chân trời.
Người [Bb] ra đi còn [Gm] mang theo nặng [D7] trên vai,
một góc phố xưa mong [Bb] chờ.
Mùa [Bb] thu qua sương buông lơi lá [Gm] khô rơi bên nhà,
vang câu [Bb] hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương.
Người [Bb] ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ
Giờ đâu còn, từ nay còn [F7] tìm [Bb] đâu...?
Chiều [Bb] nay nghe lòng [Gm] bâng khuâng
Nhìn [D7] mây bay bay xa phía [Bb] chân trời
Người [Bb] ra đi còn [Gm] mang theo nặng [D7] trên vai,
một góc phố xưa mong [Bb] chờ.
Mùa [Bb] thu qua sương buông lơi lá [Gm] khô rơi bên nhà,
vang câu [Bb] hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương.
Người [Bb] ơi...! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ
Giờ đâu còn, từ nay tìm [F] nơi... đâu...?