Ngày mai em nói em về nơi ấy bên người Ngày mai em kéo mưa giăng khắp lối Ngày mai anh chẳng thể, tìm đâu thấy em nữa rồi Em bước vội em chẳng nhớ về anh.
Rồi thời gian qua anh chẳng thể quên đi người Mà người nhẫn tâm xa rời anh mãi Cứ ngỡ là chúng ta sẽ bên nhau bạc đầu Duyên với phận thật sự là quá nhẫn tâm.
[ĐK: ] Mai em với người em thương sánh bước nơi lễ đường Ngậm ngùi anh chúc em thật hạnh phúc Cô dâu phải cười vui lên anh vẫn luôn đây mà Em đáng trân trọng bởi người biết yêu thương.
Cho nhau cả một thanh xuân anh vẫn luôn tin rằng Gặp được nhau vốn dĩ là do mình may mắn Nay em với người chung đôi anh chỉ như khách mời Người anh thương nhất phải hạnh phúc cả đời.
== DẠO NHẠC ==
Ngày mai em nói em về nơi ấy bên người Ngày mai em kéo mưa giăng khắp lối Ngày mai anh chẳng thể, tìm đâu thấy em nữa rồi Em bước vội em chẳng nhớ về anh.
Rồi thời gian qua anh chẳng thể quên đi người Mà người nhẫn tâm xa rời anh mãi Cứ ngỡ là chúng ta sẽ bên nhau bạc đầu Duyên với phận thật sự là quá nhẫn tâm.
[ĐK: ] Mai em với người em thương sánh bước nơi lễ đường Ngậm ngùi anh chúc em thật hạnh phúc Cô dâu phải cười vui lên anh vẫn luôn đây mà Em đáng trân trọng bởi người biết yêu thương.
Cho nhau cả một thanh xuân anh vẫn luôn tin rằng Gặp được nhau vốn dĩ là do mình may mắn Nay em với người chung đôi anh chỉ như khách mời Người anh thương nhất phải hạnh phúc cả đời.
== HẾT BÀI ==
1. Ngày mai em nói em về nơi ấy bên người
Ngày mai em kéo mưa giăng khắp lối
Ngày mai anh chẳng thể, tìm đâu thấy em nữa rồi
Em bước vội em chẳng nhớ về anh.
2. Rồi thời gian qua anh chẳng thể quên đi người
Mà người nhẫn tâm xa rời anh mãi
Cứ ngỡ là chúng ta sẽ bên nhau bạc đầu
Duyên với phận thật sự là quá nhẫn tâm.
[ĐK: ]
Mai em với người em thương sánh bước nơi lễ đường
Ngậm ngùi anh chúc em thật hạnh phúc
Cô dâu phải cười vui lên anh vẫn luôn đây mà
Em đáng trân trọng bởi người biết yêu thương.
Cho nhau cả một thanh xuân anh vẫn luôn tin rằng
Gặp được nhau vốn dĩ là do mình may mắn
Nay em với người chung đôi anh chỉ như khách mời
Người anh thương nhất phải hạnh phúc cả đời.
[Am] Ngày mai em [D] kéo mưa giăng khắp [G] lối
[C] Ngày mai anh chẳng thể, tìm [Bm] đâu thấy em nữa [Em] rồi
Em bước [Am] vội em [Bm] chẳng nhớ về [Em] anh.
2. [C] Rồi thời gian qua anh chẳng thể [Bm] quên đi [Em] người
[Am] Mà người nhẫn [D] tâm xa rời anh [G] mãi
Cứ ngỡ [C] là chúng [D] ta [Bm] sẽ bên nhau bạc [Em] đầu
Duyên với [Am] phận thật sự là [Bm] quá nhẫn [Em] tâm.
[ĐK: ]
Mai em với [C] người em [D] thương [Bm] sánh bước nơi lễ [Em] đường
Ngậm ngùi [Am] anh chúc [D] em thật hạnh [G] phúc
Cô dâu phải [C] cười vui [D] lên [Bm] anh vẫn luôn đây [Em] mà
Em đáng [Am] trân trọng bởi người [Bm] biết yêu [Em] thương.
Cho nhau cả [C] một thanh [D] xuân [Bm] anh vẫn luôn tin [Em] rằng
Gặp được [Am] nhau vốn dĩ là [D] do mình may [G] mắn
Nay em với [Am] người chung [D] đôi [Bm] anh chỉ như khách [Em] mời
Người anh [Am] thương nhất phải hạnh [Bm] phúc cả [Em] đời.