Hai mươi năm rồi người đã quên ta, Hay hai mươi năm ta đã quên người, Người đã ra đi hay người ở lại, Ta mù nẻo đời một bóng chim di...
Người ở ta đi mình còn lại chi, Thiên thu mây trôi thiên đường khép cửa, Trái tim lưu vong trái tim ngục tù, Một kiếp đoạ đày tội lỗi hưng vong...
[ĐK: ] Người đành quên ta, ta còn hoài nhớ, Nhớ người thân xưa nhớ mưa Sài Gòn, Nhớ hàng me nghiêng áo dài nẻo phố, Nhớ lá sân trường một cõi ngây thơ...
Hai mươi năm dài đời cùng ta đi, Lang thang trôi theo muôn trùng bến lạ, Con tim hoang mang con tim tội tình, Người ở bên trời còn nhớ hay quên...
== DẠO NHẠC ==
[ĐK: ] Người đành quên ta, ta còn hoài nhớ, Nhớ người thân xưa nhớ mưa Sài Gòn, Nhớ hàng me nghiêng áo dài nẻo phố, Nhớ lá sân trường một cõi ngây thơ...
Hai mươi năm dài đời cùng ta đi, Lang thang trôi theo muôn trùng bến lạ, Con tim hoang mang con tim tội tình, Người ở bên trời còn nhớ hay quên...
* Người ở bên trời còn nhớ ta không, Hai mươi năm rồi ta vẫn.. chờ.. trông......
== HẾT BÀI ==
1. Hai mươi năm rồi người đã quên ta,
Hay hai mươi năm ta đã quên người,
Người đã ra đi hay người ở lại,
Ta mù nẻo đời một bóng chim di...
2. Người ở ta đi mình còn lại chi,
Thiên thu mây trôi thiên đường khép cửa,
Trái tim lưu vong trái tim ngục tù,
Một kiếp đoạ đày tội lỗi hưng vong...
[ĐK: ]
Người đành quên ta, ta còn hoài nhớ,
Nhớ người thân xưa nhớ mưa Sài Gòn,
Nhớ hàng me nghiêng áo dài nẻo phố,
Nhớ lá sân trường một cõi ngây thơ...
3. Hai mươi năm dài đời cùng ta đi,
Lang thang trôi theo muôn trùng bến lạ,
Con tim hoang mang con tim tội tình,
Người ở bên trời còn nhớ hay quên...
* Người ở bên trời còn nhớ ta không,
Hai mươi năm rồi ta vẫn chờ trông...