Trên đường cái quan, tôi về thăm Hòn Khói. Nắng gió bạt ngàn, đồng muối trắng quê hương. Hạt muối quê tôi kết tinh từ nước biển. Nuôi dân quê tôi khôn lớn cả cuộc đời.
Nước biển trong ngần biến thành hạt muối trắng. Diêm dân quê tôi đời cay đắng bần hàn. Nghèo đến vô cùng cuộc sống đời diêm dân. Nhưng vẫn mặn nồng với hạt muối thủy chung.
Chorus : Đời lam lũ người phu làm muối. Nắng khét thịt da, gió quần mưa bụi. Chân vẹt gót, tay chai cào muối biển. Nón gụ đội đầu, dép lốp suốt đời Cha.
Gánh muối oằn vai, lưng còng đời Mẹ. Giữa trưa Hè, áo ướt đẩm mồ hôi. Áo mẹ tôi sắc thành dòng muối trắng. Như nước mắt đời người bên ruộng muối biển trong.
(Để kết) * Xa quê nghèo, tôi không thể nào quên. Hạt muối quê hương từng nuôi tôi khôn lớn. Có hạt muối nào quê tôi không mặn. Mặn thắm tình người đong đầy bao yêu thương.
== DẠO NHẠC ==
Trên đường cái quan, tôi về thăm Hòn Khói. Nắng gió bạt ngàn, đồng muối trắng quê hương. Hạt muối quê tôi kết tinh từ nước biển. Nuôi dân quê tôi khôn lớn cả cuộc đời.
Nước biển trong ngần biến thành hạt muối trắng. Diêm dân quê tôi đời cay đắng bần hàn. Nghèo đến vô cùng cuộc sống đời diêm dân. Nhưng vẫn mặn nồng với hạt muối thủy chung.
Chorus : Đời lam lũ người phu làm muối. Nắng khét thịt da, gió quần mưa bụi. Chân vẹt gót, tay chai cào muối biển. Nón gụ đội đầu, dép lốp suốt đời Cha.
Gánh muối oằn vai, lưng còng đời Mẹ. Giữa trưa Hè, áo ướt đẩm mồ hôi. Áo mẹ tôi sắc thành dòng muối trắng. Như nước mắt đời người bên ruộng muối biển trong.
(Để kết) * Xa quê nghèo, tôi không thể nào quên. Hạt muối quê hương từng nuôi tôi khôn lớn. Có hạt muối nào quê tôi không mặn. Mặn thắm tình người đong đầy bao yêu thương.
== HẾT BÀI ==
1. Trên đường cái quan, tôi về thăm Hòn Khói.
Nắng gió bạt ngàn, đồng muối trắng quê hương.
Hạt muối quê tôi kết tinh từ nước biển.
Nuôi dân quê tôi khôn lớn cả cuộc đời.
2. Nước biển trong ngần biến thành hạt muối trắng.
Diêm dân quê tôi đời cay đắng bần hàn.
Nghèo đến vô cùng cuộc sống đời diêm dân.
Nhưng vẫn mặn nồng với hạt muối thủy chung.
Chorus :
Đời lam lũ người phu làm muối.
Nắng khét thịt da, gió quần mưa bụi.
Chân vẹt gót, tay chai cào muối biển.
Nón gụ đội đầu, dép lốp suốt đời Cha.
Gánh muối oằn vai, lưng còng đời Mẹ.
Giữa trưa Hè, áo ướt đẩm mồ hôi.
Áo mẹ tôi sắc thành dòng muối trắng.
Như nước mắt đời người bên ruộng muối biển trong.
(Để kết)
* Xa quê nghèo, tôi không thể nào quên.
Hạt muối quê hương từng nuôi tôi khôn lớn.
Có hạt muối nào quê tôi không mặn.
Mặn thắm tình người đong đầy bao yêu thương.
Nắng gió bạt ngàn, đồng muối trắng quê [C] hương.
Hạt muối quê [F] tôi kết tinh từ nước [Em] biển.
Nuôi dân quê [Dm] tôi khôn [G7] lớn cả cuộc [C] đời.
2. [C] Nước biển trong [F] ngần biến thành hạt muối [Am] trắng.
Diêm dân quê [E7] tôi đời cay [Am] đắng bần [G] hàn.
Nghèo đến vô [Am] cùng cuộc sống [A7] đời diêm [Dm] dân.
Nhưng vẫn mặn [G7] nồng với hạt muối thủy [C] chung.
Chorus :
Đời lam [C] lũ người phu làm [C] muối.
Nắng khét thịt [F] da, gió quần mưa [Am] bụi.
Chân vẹt [Am] gót, tay chai cào muối [C] biển.
Nón gụ đội [G7] đầu, dép lốp suốt đời [C] Cha.
[C] Gánh muối oằn [Dm] vai, lưng còng đời [Am] Mẹ.
Giữa trưa [Dm] Hè, áo ướt đẩm mồ [C] hôi.
Áo mẹ [Dm] tôi sắc thành dòng muối [Em] trắng.
Như nước [Em] mắt đời [G7] người bên ruộng muối biển [C] trong.
(Để kết)
* Xa quê [Am] nghèo, tôi không thể nào [Dm] quên.
Hạt muối quê [G7] hương từng nuôi tôi khôn [C] lớn.
Có hạt muối [F] nào quê tôi không [Am] mặn.
Mặn thắm tình [G7] người đong đầy bao yêu [C] thương.